Trên đầu thành, một vị sứ giả thấp thỏm đem thư lên cho Lưu Cảnh, trong lòng của y vô cùng sợ hãi, sợ Lưu Cảnh dưới sự giận dữ sẽ chém đầu y.
Lưu Cảnh mở thư ra, chỉ thấy mở đầu viết:
"Thuỷ quân Giang Đông Phó Đô Đốc Lỗ Tử Kính gửi Cảnh công tử..."
Quả nhiên là Lỗ Túc, Lưu Cảnh từ từ xem hết bức thư, trong lòng không khỏi cười lạnh một tiếng, bảo hắn đầu hàng, cam đoan thả hắn trở về, đây là cái gọi là Tiên lễ hậu binh sao?
Hắn ngưng thần trầm ngâm một lát, lập tức quay đầu ra lệnh:
- Lấy giấy bút đến đây!
Hắn lúc này tại đầu thành viết một phong thư, đóng dấu trên phong thư rồi đưa cho sứ giả.
- Xin hãy đem thư này giao cho đô đốc của ngài, lời ta muốn nói đều ở bên trong.
Sứ giả tiếp nhận thi lễ rồi đi, Từ Thứ ở một bên, trong lòng hơi có chút kinh ngạc, không biết Lưu Cảnh vì sao phải viết một phong thư cho Lỗ Túc, chẳng lẽ Lỗ Túc sẽ nhận thư lui binh sao? Y không thích hỏi nhiều, nhưng lại lo lắng Lưu Cảnh nhất thời hồ đồ, làm ra việc yếu đuối, ảnh hưởng đến sĩ khí của đội quân.
Lúc này, Lưu Cảnh đứng thẳng người, hướng tới các binh sỹ ở đầu thành cao giọng hô:
- Hôm nay là ngày thời khắc lịch sử được tạo ra, hãy để sự nhục nhã của quân Giang Đông vĩnh viễn khắc trên tường thành Sài Tang, hôm nay, chúng ta mỗi người đều muốn trở thành anh hùng...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155686/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.