Trong phòng vang lên một loạt tiếng kêu rên thảm thiết, Đào Quần thấy con lăn lộn dưới đất, bị đánh vô cùng thê thảm, y sợ tới mức kinh hồn táng đảm, quỳ xuống trước mặt Lưu Cảnh đau khổ cầu xin.
- Cầu Cảnh công tử tha cho khuyển tử đi!
Lưu Cảnh lạnh lùng nhìn lão một cái, không để ý lão, lúc này Đào Bính hét thảm một tiếng, xương đùi bị đá gãy, Đào Quần sợ tới mức hồn phi phách tán, không còn để ý gì nữa, từ trong lồng ngực lấy ra lá thư Châu Hâm đưa cho y, giơ lên cao,
- Đây là thư Châu Hâm đưa cho tiểu dân, giữa trưa mới lấy, tiểu dân chưa làm gì cả, tiểu dân xin thề!
Lưu Cảnh hơi ngẩn người, vẫy tay, ra lệnh cho thủ hạ ngừng đánh đập, hắn từ trong tay Đào Quần tiếp nhận lá thư, đọc qua một lần, không ngờ là thư Hoàng Tổ viết cho Đào Quần, việc này cũng ngoài dự liệu của Lưu Cảnh, vốn muốn nhổ sạch một cây cỏ dại, lại không ngờ cỏ dại nhưng lại kéo ra một gốc cây nhân sâm.
- Đây là thư liên hệ giữa Châu gia và ngươi sao?
Lưu Cảnh biết rằng một mình Châu Hâm, là nhân vật trọng yếu của Châu gia, tộc thúc của Châu Lăng.
Đào Quần nức nở nói:
- Buổi trưa hôm nay y đem phong thư này cho tiểu dân, nói chút lợi dụ lời..., tiểu dân không có bất kỳ ý nghĩ nào, lại không dám phản bội công tử.
Lưu Cảnh thu thư, rồi mới hướng lão nói:
- Đào Thắng là gia chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155650/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.