Lưu Cảnh tiếp nhận thư nhìn kỹ một lần, trong thư không có chút nào đề cập đến cuộc chiến Giang Hạ lần này, càng không có nói tới hôm trước đại chiến Sài Tang mới chấm dứt, chỉ có cảm tạ Lưu Cảnh tới phúng mẫu thân mình chết bệnh, cũng thưởng thức Lưu Cảnh đề nghị đề xuất hòa giải Tôn Lưu, liên hợp kháng Tào.
Nhìn đến đây, Lưu Cảnh lại không kìm nổi nhìn nhìn ngày tháng phía dưới, câu đề của thư là ngày hôm qua.
Nhưng Lưu Cảnh lại cảm thấy, đây phải là lá thư hồi âm thư năm ngoái mình viết mới đúng, đương nhiên, hắn cũng lý giải việc trong thư Tôn Quyền không đề cập tới chiến tranh, nếu muốn nói giải hòa, như vậy chuyện không vui tận lực lảng tránh.
Hắn lại tiếp tục xem tiếp, mặt sau nội dung đã không nhiều lắm, nhưng câu nói sau cùng đúng là Giang Đông toàn lực ủng hộ hắn làm người đứng đầu Kinh Châu.
Lưu Cảnh nhướn mày, những lời này còn có nghĩa khác rồi, là ủng hộ hắn thay thế được Lưu Biểu, hay là ủng hộ hắn kế thừa Lưu Biểu?
Nhưng bất kể là loại nào, Lưu Cảnh đều cảm giác không ổn, làm người đứng ở địa vị của Tôn Quyền, loại lời này cũng không nên trong văn bản.
Trong lòng của hắn nghi hoặc không nói, Lỗ Túc dường như biết Lưu Cảnh khó hiểu, vội vàng giải thích nói:
- Ngô hầu là hy vọng Tư Mã có thể trở thành người thừa kế Kinh Châu, như vậy, Kinh Châu và Đông Ngô tương lai mới có cơ hội liên hợp, cùng chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155574/chuong-193-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.