Cửa thành Bắc tổng cộng có hơn ba trăm tên lính, ngoại trừ đang trực thủ thành có hơn năm mươi tên lính ra, còn lại binh lính đều ở trong Ủng thành nghỉ ngơi, gần như mỗi người đều thấy được một màn đột phát này.
Người nào cũng kinh ngạc hết sức, đều đứng lên chạy vội tới, rất nhanh liền làm thành một vòng tròn chung quanh, lúc này Lưu Cảnh mũi kích đã rời khỏi cổ của Thái Trung, vung tay lên, binh lính thủ hạ ấn Thái Trung ngã xuống đất, trói lại.
- Lưu Cảnh, nơi này là Tương Dương, không là Sài Tang của ngươi, buông lão tử ra!
- Cẩu tạp chủng, có gan một đao giết ta!
Thái Trung chửi ầm lên, sớm đã quên hết những lời dặn dò của Thái Mạo, hai tay y bị trói chặt kêu răng rắc, xương cốt như gãy đứt ra, làm cho y đau đớn vô cùng.
- Đám ngu ngốc các ngươi, còn không mau tới cứu ta!
Thái Trung quay lại quát to với thủ hạ của mình.
Nhưng y đảm nhiệm Quân hầu thành Bắc vẫn chưa tới nửa tháng, những binh lính này đều không phải tâm phúc của y, dù có một hai tâm phúc, cũng sợ uy phong của Lưu Cảnh, không dám cứu y.
Thái Trung hung bạo ác độc sớm đánh mất quân tâm từ lâu, huống chi bọn họ đối mặt không phải quân Giang Đông hoặc là quân Tào, mà là Lưu Cảnh, cháu của Châu Mục vừa mới ở Giang Hạ đánh cho quân Giang Đông đại bại, là anh hùng khiến bọn lính hết sức kính trọng và ngưỡng mộ.
Không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155550/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.