Nghĩ đến đây, Lưu Cảnh thở dài một tiếng, nói với Từ Thứ:
- Từ tình trạng sức khỏe của bá cho thấy, chỉ sợ ông ta sống không được bao lâu, nhiều nhất hai ba năm, Nguyên Trực, chúng ta nhất định phải phòng ngừa cẩn thận!
Từ Thứ yên lặng gật đầu, nếu thật là như vậy, họ đúng là phải sớm chuẩn bị.
Trong khi nói chuyện, họ đã tới trước trấn Long Trung, nơi này mặc dù chỉ là một đường phố dài một dặm, nhưng nó cũng là trung tâm tập hợp tin tức và truyền tin ở Long Trung, mỗi ngày vào buổi trưa và buổi tối, đều có vô số người tới đây đọc sách uống trà uống rượu, Từ Thứ liền chia tay bọn họ ở chỗ này.
- Tư Mã, ta tạm thời ở đây hai ngày đi thu thập tin tức, chỉ mong có thể câu được cá lớn.
Từ Thứ và Lưu Cảnh nhìn nhau, hai người đều ngầm hiểu mà mỉm cười, lập tức chắp tay cáo biệt, Từ Thứ mang theo năm tên lính tiến vào một quán trọ.
Đội ngũ tiếp tục đi hướng nam, lúc này Đào Trạm bên rèm cừa thấp giọng hỏi:
- Cảnh lang, chàng hôm nay giống như có tâm sự?
Lưu Cảnh ha hả cười:
- Ta không có tâm sự gì, chỉ là bởi vì phải hai ngày không được gặp nàng, cho nên trong lòng có chút buồn rầu.
- Hứ! Thật là mồm mép láu lỉnh …
Tuy nói là miệng lưỡi láu lỉnh, nhưng Đào Trạm nghe được cũng rất vui mừng, nàng lại cười khanh khách nói:
- Có phải chàng đang lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155540/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.