Lưu Cảnh giữa trưa quay trở về Tương Dương, bầu trời bỗng nhiên đổ mưa, bắt đầu vào đông, mưa bụi đều, trời trở lên lạnh hơn, lúc này đúng là giờ ăn cơm trưa, Lưu Cảnh dẫn theo bảy tám tên thuộc hạ đi tới tửu quán Vọng Giang, đây là lần thứ ba hắn đến tửu quán Vọng Giang, chỗ này có món cá chép hấp mật khiến cho hắn rất ấn tượng.
Tửu quán kinh doanh rất thịnh vượng, người đến người đi, mười mấy người phục vụ loay hoay chạy đi chạy lại, thanh âm đều bị khàn khàn rồi.
Lưu Cảnh vừa đi đến cửa, một gã tửu bảo chạy ra đón chào, vẻ mặt tươi cười:
- Hóa ra là Cảnh công tử, hoan nghênh đã hạ cố đến tiểu điếm, Cảnh công tử đích thân tới, thật là khiến tiểu điếm vinh hạnh!
Lưu Cảnh không muốn nghe những lời khen tặng thái quá của y, hắn nhìn thoáng qua những khách đang ngồi ăn ở đây, nhướn mày:
- Không còn chỗ ngồi sao?
Trên mặt tửu bảo cũng lộ ra vẻ ngượng nghịu, gã chạy trở lại hỏi thăm một chút, lại trở ra cười nói:
- Tầng ba có một gian, vốn là đã đặt trước, nhưng có lẽ khách sẽ không đến, Cảnh công tử xin mời lên trên!
Hôm nay không phải đi cùng với Đào Trạm, Lưu Cảnh cũng sẽ không khách khí phân rõ phải trái như vậy, hắn trực tiếp dẫn mấy tên thuộc hạ cùng tửu bảo vào tửu quán.
Khi bọn vừa mới vào cửa chính, vài tên võ sĩ hộ vệ cưỡi ngựa đi cùng hai chiếc xe ngựa hoa lệ đã chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155533/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.