Vào đêm, Triệu Vân vội vàng đi vào gian phòng của Lưu Bị, ôm quyền nói:
- Chủ công tìm thuộc hạ sao?
Lưu Bị gật gật đầu cười nói:
- Nghe nói thuộc hạ của đệ đi luyện mã rồi, thế nào, mã lực còn mạnh chứ!
Lưu Bị đương nhiên hiểu được, Lưu Cảnh tặng ngựa cho mình chẳng qua là làm nền, mục đích thực sự của hắn là muốn đem con ngựa quý màu trắng kia cho Triệu Vân, nhưng lại sợ Triệu Vân vòng chuyển cho mình, cho nên mới trước dùng một ngựa Xích Hà ngăn chặn miệng mình, cùng với nói là hắn đang chiếu cố mặt mũi cho mình, không bằng nói hắn là đang suy nghĩ tình cảnh của Triệu Vân, có thể nói tính toán chu toàn.
Điều này nói rõ mình ở trong lòng Lưu Cảnh, kém xa so với Triệu Vân, tuy rằng việc này và Lưu Bị y không quan hệ, nhưng vẫn là khiến trong lòng Lưu Bị không quá thoải mái.
Y vẫn không vui việc Triệu Vân và Lưu Cảnh tình nghĩa thắm thiết, chỉ là vì mưu đồ càng sâu mới ẩn nhẫn đến nay, nhưng hôm nay Lưu Cảnh trước mặt nhiều người bên nặng bên nhẹ như vậy, khiến mặt mũi của Lưu Bị hơi nhịn không được rồi.
Y gọi Triệu Vân đến, muốn răn dạy một phen, nhưng nói đến bên miệng, y lại nuốt trở về, vẫn như cũ cười tủm tỉm nói:
- Không thể tưởng được Cảnh công tử có ơn lo đáp như thế, hơn hai năm rồi, hắn vẫn nhớ ân đức của đệ đối với hắn, không dễ dàng nha!
Triệu Vân cắn miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155493/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.