Toàn bộ Phàn Thành đều khóc tang, trên đầu thành treo đầy cờ trắng, mỗi nhà đều treo cờ trắng trên cây gậy trúc, tỏ vẻ thương tiếc sự qua đời của Lưu Biểu.
Nhưng đối với Lưu Cảnh mà nói, hắn còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, không có thời gian đắm chìm ở trong bi ai, ngoại trừ đốt giấy để tang, hắn cũng không có gì khác với thường ngày, phê duyệt công văn, hỏi chuyện quân.
Hắn rời khỏi Phàn Thành đã mười ngày, quan tâm nhất đương nhiên là hướng đi của Quân Tào, trong phòng, Từ Thứ và Cam Ninh đang báo cáo tình hình mới nhất của Quân Tào cho hắn.
- Ngày hôm qua, năm nghìn quân đội Uyển Thành đã điều đến Tân Dã, trong đó có ba nghìn kỵ binh, khiến binh lực của Tân Dã đạt đến một vạn, chủ tướng Tân Dã vẫn là Tào Hồng, mặt khác, hai trăm năm mươi thuyền đò không tung tích kia tìm được rồi, đã giấu ở bên trong thành huyện Tân Dã, thuyền chỉ có thể dọc Vị Thủy xuôi nam.
Lưu Cảnh gật gật đầu, vừa liếc nhìn Từ Thứ, hắn thấy Từ Thứ muốn nói lại thôi, liền cười nói:
- Từ Trưởng sử có lời gì cứ việc nói thẳng, giữa chúng ta không có gì phải kiêng kị.
Từ Thứ thở dài nói:
- Kỳ thật có một vài lời vốn không nên nói, nhưng ta cảm thấy bây giờ là một cơ hội, chủ công qua đời, bình thường đều giấu kỳ bỏ binh, ít nhất trong vòng ba tháng không có chiến sự, Quân Tào đối với chúng ta tất nhiên cũng sẽ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155394/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.