Tào Nhân dẫn ba nghìn kỵ binh một đường chạy gấp lên phía bắc, lúc này mưa đã tạnh, ánh trăng cố gắng len lỏi chiếu xuống qua từng lớp mây, trên mặt đất trải một tầngsáng nhạt màu xám tro, trên đường lầy lội dị thường, nhưng ngoại trừ con đường ấy, trên đồng cỏ đầy những vũng nước đọng sâu, căn bản không thể hành quân.
Trong lòng Tào Nhân hoảng sợ nhưng y rất lo cho Tào Hồng và Lý Điển, không biết hai người bọn họ sống chết thế nào? Nhất là Tào Hồng, nếu gã gặp chuyện không may, mình làm sao ăn nói thế nào với Thừa tướng?
Lúc này đã là canh năm, đội kỵ binh đã chạy tới cửa sông trấn, nơi này có ngã ba, một đường đi Tân Dã, một đường đi Nam Dương, chẳng qua đã cách xa Phàn Thành, đám lính quân Tào đã chạy chậm lại.
Đại tướng Nhạc Tiến dẫn đầu nhanh chóng buông chậm dây cương, chờ Tào Nhân tiến lên, Nhạc Tiến thấp giọng nói:
- Đại tướng quân, ta nghĩ Tân Dã phải chăng đã xảy ra chuyện? Dù sao chỉ có không đến ngàn người, nếu Lưu Cảnh trước đó có chuẩn bị, như vậy hắn sẽ bỏ qua Tân Dã sao?
Tào Nhân cau mày, y chỉ là muốn nhanh chóng rời khỏi Phàn Thành, không suy nghĩ được sâu xa như vậy, tuy nhiên nhắc nhở của Nhạc Tiến, quả thật làm cho y có chút do dự, phía trước chính là chỗ ngã ba, y nhất định phải đưa ra một quyết định.
- Ngươi thấy thế nào? Tào Nhân hỏi Nhạc Tiến nói.
Mao Giới ở phía sau Tào Nhân, Tào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155376/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.