Màn đêm buông xuống, làm bến thuyền huyện Lật Dương an tĩnh trở lại, thị trấn cách bến tàu chừng hai dặm, Lưu Cảnh đưa lưng đứng ở phía trước cửa sổ thuyền, dừng ở nơi xa huyện thành nhỏ, lúc này trời vừa mới tối, bầu trời tiết thanh minh, có thể rõ ràng nhìn thấy tường thành màu đen.
Nhưng Lưu Cảnh với thị trấn lại làm như không thấy, hắn vẫn còn đang suy nghĩ lời Tưởng Uyển nói, những lời đó, tính chính xác không cần hoài nghi, theo như vài câu mà Lỗ Túc nói với mình, Lưu Cảnh liền đoán được bên trong Giang Đông khác nhau, chỉ có điều hắn không ngờ rằng Trương Chiêu lại đề xuất giam lỏng mình.
Tuy nhiên đề nghị của Trương Chiêu cũng là ở hợp tình hợp lý, mấu chốt là thái độ của Tôn Quyền, vì sao thái độ y mờ ám, chẳng lẽ trong lòng y cũng có mưu với Giang Hạ? Chẳng lẽ y thật sự muốn ép mình trở về Giang Hạ.
Nhưng Lưu Cảnh không muốn làm như vậy, trở về Giang Hạ đương nhiên nhất thời vui sướng, nhưng kết quả chưa chắc là Tôn Quyền chạy tới Sài Tang đàm phán.
Đã không có mình tham dự, thế lực Chu Du cô đơn, Tôn Quyền cực có thể sẽ bị Trương Chiêu thuyết phục, kết hợp Giang Lăng và Tương Dương đến vây công mình, như vậy đại kế chống đỡ Tào liền hoàn toàn phá sản rồi, đây là kết quả Lưu Cảnh không muốn thấy nhất.
Lưu Cảnh thở dài, lúc này, ngoài khoang thuyền truyền đến thanh âm của Lỗ Túc:
- Cảnh công tử, ta có thể đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155350/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.