Giả Hủ trầm tư một lát, hỏi lão quản gia báo tin:
- Xin hỏi lão trượng, binh sĩ lao vào Lư phủ là thủ hạ của ai?
- Là thủ hạ của Trương Khúc. Bản thân y đã ở Lư phủ. Chính y đã khiến cho Lư Tam Nương…
Lão quản gia phẫn nộ tới không nói được nữa. Giả Hủ âm thầm đắc ý. Y đảo mắt, nói vào tai Hoắc Tuấn vài câu. Hoắc Tuấn gật đầu:
- Ta biết rồi, ta đi đây!
Hoắc Tuấn bước nhanh ra khỏi lều lớn, trở mình lên ngựa, ra lệnh cho năm trăm thân binh đã được tập kết:
- Đi theo ta!
Y phóng ngựa lao ra khỏi quân doanh. Lúc này bên trong thành Tương Dương bắt đầu xuất hiện tiếng khóc và tiếng quát tháo. Thái Trung cùng Trương Khúc, mỗi người phái một nghìn lính, chia làm hai mươi đội, đánh cướp hai mươi nhà giàu nhất của thành Tương Dương. Đợi đến khi số lượng lớn tiến tài được chuyển tới quân doanh, bọn họ mới thả quân cướp bóc các phú hộ khác. Như vậy mới có thể bảo đảm bọn họ đạt được lợi ích lớn nhất.
Đầy đường đều là binh lính tuần tra, chặn lại những dân chúng chạy ra đường cái để trốn. Người nào dám phản kháng liền bắn chết. Khiến cho đường cái vắng ngắt, không có một ai đi đường. Hai mươi nhà giàu nhất cũng đóng kín cửa. Chỉ nghe thấy tiếng khóc của nữ nhân và tiếng kêu thảm thiết của nam nhân bên trong.
Không khí khủng hoảng dần lan tỏa từ cửa thành tới toàn thành. Dân chúng cảm thấy không ổn liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155310/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.