Hoàng Trung phụ trách trấn thủ đại doanh Xích Bích, là buổi chiều lão mới phụng mệnh đến Giang Bắc tham gia hội nghị quân sự, lão vừa định trở lại đại trướng của mình, Cam Ninh lại từ phía sau đuổi theo:
- Lão tướng quân xin dừng bước!
- Cam tướng quân có chuyện gì không?
Hoàng Trung khẽ cười nói.
- Chính là lúc vừa rồi tranh luận, vì sao lão tướng quân phải ngăn ta lại?
- Việc này...
Hoàng Trung do dự một chút, lắc lắc đầu nói:
- Kỳ thật không có gì.
Cam Ninh nhìn ra Hoàng Trung do dự, liền nghiêm mặt nói:
- Hoàng lão tướng quân còn có lời gì không thể nói với ta sao?
Hoàng Trung bất đắc dĩ, đành phải chỉ chỉ vào đại trướng của mình:
- Đi vào trong trướng nói đi!
Hai người vào trướng ngồi xuống, lúc này Hoàng Trung mới chậm rãi nói:
- Có mấy lời trước đó, bây giờ ta mới nói, Cam tướng quân không thể truyền đi.
- Lão tướng quân yên tâm, ta là người hiểu chuyện.
Lúc này Hoàng Trung mới cười hỏi:
- Hôm nay Ngụy Tướng quân là bị chọc tức điên đầu rồi, không có nghe được lỗ hổng trong lời nói của Từ Thứ, Cam tướng quân đã hiểu chưa?
Cam Ninh gật gật đầu:
- Chúng ta thu được hai trăm ngàn thạch lương thực, không thể toàn bộ đều dùng để nuôi dưỡng tù binh, cho bọn họ năm vạn thạch lương thực cũng không tệ rồi, dựa vào cái gì dân chúng của chúng ta đang chịu đói, tù binh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155133/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.