- Lộ Chiêu muốn ta đi tìm Từ Hoảng?
Lưu Cảnh cười trên chiến mã, lạnh lùng hỏi.
Chu Hoán cúi đầu, cung kính nói:
- Ý của Lộ tướng quân là như thế, bản thân y nguyện ý rút quân về phía bắc, nhưng y chỉ là Phó tướng, không có sự đồng ý của Từ tướng quân, y không dám rút khỏi thành Tương Dương.
Ngừng một chút, Chu Hoán lại nói:
- Mấu chốt là các tướng lĩnh còn lại đều hy vọng được rút quân, có vẻ Lộ tướng quân cũng hơi không chịu nổi áp lực này rồi.
Lưu Cảnh trầm tư một lát, nói:
- Một khi đã như vậy, ngươi lại đi một chuyến đến Phàn Thành, thay ta đưa một phong thư cho Từ Hoảng, nhân tiện nói cho y biết, nếu y muốn bảo vệ Lộ Chiêu và năm nghìn quân trong thành Tương Dương, y chỉ có một cơ hội này, trước hừng đông ngày mai nếu Tương Dương vẫn chưa có động tĩnh gì, ta sẽ cho rằng y cự tuyệt lời hòa đàm!
Lúc này, Lưu Cảnh mới viết một phong thư giao cho Chu Hoán mang đi, Văn Sính chậm rãi tiến lên hỏi:
- Châu Mục cảm thấy Từ Hoảng có đáp ứng không?
Lưu Cảnh đã dự liệu trước, hắn cười cười nói:
- Nếu Tào Nhân chưa toàn quân bị diệt, y có lẽ sẽ không đáp ứng, hoặc là sẽ đi xin chỉ thị của Tào Tháo, nhưng Tào Nhân đã toàn quân bị diệt, ta nghĩ y nên hiểu được cái nào nặng cái nào nhẹ.
Cùng lúc quân Giang Hạ đang phô trương thanh thế cho thành Tương Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155088/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.