Không bao lâu, những đồ vật có giá trị ở cửa thành đều bị chủ tướng sai binh lính mang vào nha môn, bọn họ tiến lên thi lễ, bất an chờ đợi Mi Phương, hai ngày này bọn họ đều thu hoạch được nhiều thứ đồ xa xỉ, không biết có phải vì việc này mà khiến Mi Phương bất mãn hay không.
- Ta hỏi các ngươi, hai ngày này có người khả nghi vào thành không?
Phụ trách cửa thành phía Tây là một gã đồn trưởng, y trả lời nói:
- Hồi bẩm Mi tướng quân, tạm thời không phát hiện tình huống khả nghi, vẫn bình thường.
Mi Phương gật gật đầu, lại chuyển hướng quan quân đang trực cửa Đông:
- Mã đồn trưởng, tình hình chỗ ngươi thế nào?
- Ty chức bên kia cũng bình thường, lữ khách cũng không giảm bớt.
Mi Phương càng quan tâm tình hình cửa Đông, y lại hỏi:
- Có người nhắc tới tình hình huyện Tín Lăng hay không?
Mã đồn trưởng suy nghĩ một chút nói:
- Thương khách đến huyện Tín Lăng hai ngày nay ít hơn, hôm nay chỉ có một đoàn khách, là đội buôn Ngô thị Giang Lăng, đem một đàn trâu đi Ba Thục, Dương Kiếm sĩ cũng ở trong đội ngũ.
- Ai?
Mi Phương nhướn mày hỏi:
- Người nào là Dương Kiếm sĩ?
- Chính là người Dương Tiến “Bệnh chuyên chư” ở huyện Hoa Dung.
- Nói bậy!
Mi Phương phẫn nộ quát:
- Dương Tiến đã dẫn mẫu thân xuôi nam đi Giang Đông tránh chiến loạn rồi, sao có thể xuất hiện ở Tỷ Quy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155063/chuong-425-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.