Tôn Quyền ngồi trong phòng nghe Lỗ Túc báo cáo. Y vỗ bàn “ầm” một cái không kiềm chế nổi cơn giận nói:
- Thật khinh người quá đáng!
Tôn Quyền khoanh tay đi đi đi lại trong phòng, quả thực y không thể tin nối Lưu Cảnh lại đề xuất với mình những điều kiện hà khắc như vậy. Hắn muốn bắt đứa con còn nhỏ của mình làm con tin, bồi thường trăm vạn lương thực, không được có thuyền chiến trên năm trăm thạch, mở cửa buôn bán, đây đúng là hủy diệt Giang Đông mà.
- Ta sẽ không chấp nhận một điều kiện nào!
Tôn Quyền nghiến răng nghiến lợi nói.
Lỗ Túc thở dài, cảm thấy Ngô Quyền đã mất đi bình tĩnh, không phải phong thái là ông vua của một nước. Y thấp giọng nhắc nhở:
- Ngô Hầu tức giận như vậy, có lẽ là trúng kế của Lưu Cảnh rồi.
Tôn Quyền ngẩn người ra, câu này của Lỗ Túc như một gáo nước lạnh giội lên đầu làm cho y tỉnh táo trở lại. Y khoanh tay chậm rãi đi ra trước cửa sổ bắt mình phải tỉnh táo. Một lúc lâu sau y mới chậm rãi nói:
- Tử Kính thấy điều kiện như vậy mà ta có thể chấp nhận được không?
- Đương nhiên là không thể rồi.
Lỗ Túc nói mà không chút do dự:
- Tôi bày tỏ thái độ, Ngô hầu không thể chấp nhận điều kiện như vậy, nhưng...
Lỗ Túc chần chừ một lát rồi lại nói:
- Những điều kiện hôm nay đều là Giả Hủ đề xuất với vi thần, chứ không phải chính mồm Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155033/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.