Lưu Chương vội vàng nâng nàng dậy, cười híp mắt:
- Vốn trong long có chút lo lắng, nhưng vừa thấy yêu cơ, nỗi lo lắng kia đã tan hết.
Vân thị dịu dàng yếu ớt đứng lên, nửa đứng nửa dựa trên người Lưu Chương, ghé vào lỗ tai y dịu dàng nói:
- Nô tì bố trí một bàn tiệc rượu, nguyện bồi tướng quân uống một ly.
- Hay! Ta cũng đang có ý này.
Lưu Chương ôm lấy cái eo liễu của nàng, hai người đi vào nội đường, trong nội đường đã bố trí một bàn tiệc rượu, Vân thị thay Lưu Chương cởi bỏ áo ngoài, kéo cánh tay của y ngồi vào vị trí, nàng hé miệng cười, vươn bàn tay rót một chén rượu cho Lưu Chương:
- Tướng quân tới chậm, thiếp trước tiên phạt tướng quân một ly.
- Ngọc Trúc phạt ta, ta đương nhiên phải uống.
Lưu Chương nâng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, Vân thị lại nhắc bình rượu rót đầy một chén rượu khác cho y, lúc này mới dường như không có việc gì hỏi:
- Vừa rồi tướng quân nói tâm phiền ý loạn, gặp chuyện không hài lòng, nếu không ngại có thế nói cho Ngọc Nhi được không? Thiếp nguyện giải nỗi phiền thay tướng quân.
- Ai! Kỳ thật cũng không có đại sự gì, các đại thần mượn chuyện Kinh Châu bị uy hiếp để công kích lẫn nhau.
- Tướng quân nói đến Lưu Cảnh.
Lưu Chương ngẩn ra:
- Yêu cơ cũng biết Lưu Cảnh?
Vân thị nheo mắt cười thành vầng trăng khuyết, nũng nịu nói:
- Tướng quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155001/chuong-452-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.