- Ta cũng đã được nghe nói, hải ngoại có Di Châu, Đản Châu, ngày xưa Thủy hoàng đế từng phái Từ Phúc dẫn năm trăm đồng nam đồng nữ đi tới Đản Châu, nhưng còn không có tin tức.
Tôn Quyền lắc đầu cười nói:
- Mấy năm trước có người tự xưng từ ngoài biển Đản Châu đến quận Hội Kê chọn mua hàng hóa, nghe nói dân cư Đản Châu có mấy vạn hộ, ở tại phía xa ngàn dặm, ta đoán Đản Châu chính là nước Oa Nô đến tiến cống ở thời Quang Vũ Đế.
Về phần Di Châu, thường có ngư dân đề cập, ở ngoài mấy trăm dặm phía đông quận Kiến An, có một hòn đảo lớn, có không ít thổ dân sống, tuy nhiên quận Kiến An chưa lấy, tạm thời không có kế hoạch đi đánh chiếm đảo lớn này.
Nói đến đây, Tôn Quyền nhìn thoáng qua Lưu Cảnh cười nói:
- Hiền đệ có hứng thú sao?
Lưu Cảnh gật gật đầu:
- Không dối gạt huynh trưởng, ta quả thật có chút hứng thú.
Tôn Quyền hí mắt mỉm cười:
- Nếu hiền đệ có hứng thú, ta sẽ tặng Di Châu cho ngươi, ta còn phái người trợ giúp hiền đệ lấy Di Châu, như thế nào?
- Như vậy chẳng phải không biết xấu hổ sao?
Lưu Cảnh thuận miệng bật cười ha hả, nhưng trong lòng đang nhanh chóng cân nhắc, hắn có điều không biết rõ vì sao Tôn Quyền trở nên đại độ như thế, lấy Di Châu nhất định phải xuất phát từ quận Kiến An, cần hậu cần của quận Kiến An tiếp tế tiếp viện, Tôn Quyền sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154951/chuong-472-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.