Ánh sáng mênh mông trên mặt sông, một đoàn thuyền trùng trùng điệp điệp căng buồm, buồm khua lên trong gió, đoàn thuyền bổ sóng, thanh thế lớn chạy về phía tây.
Trên thuyền lớn, Tôn Thượng Hương đứng ở đầu thuyền, kinh ngạc nhìn trên mặt sông cuộn sóng phập phồng, sóng mắt mê man, trong ánh mắt tràn đầy vẻ u sầu ly biệt quê nhà.
Gió sông thổi nhẹ vào váy áo nàng, sợi tóc trên trán bay theo gió, nàng đã làm phu nhân, tuy rằng lễ tân hôn làm cho nàng vô cùng mê say, nhưng nỗi nhớ quê nhà lại khiến trong nội tâm nàng có chút buồn bực không vui.
- Phu nhân, về khoang thuyền đi thôi! Trên boong thuyền gió rất to.
Thị nữ Tiểu Thúy bên người đi đến phía sau nàng nhỏ giọng khuyên nhủ.
- Ta đã nói với ngươi rồi, sao còn gọi ta là phu nhân?
Tôn Thượng Hương quay đầu lại bất mãn liếc mắt nhìn thị nữ một cái, Tiểu Thúy cúi đầu, thi lễ một cái, rất không tình nguyện nói:
- Nhị phu nhân, nô tì nhớ kỹ.
Tôn Thượng Hương thở dài:
- Ta biết các ngươi không muốn gọi ta là Nhị phu nhân, ta cũng không muốn, nhưng có một số việc phải theo quy củ, quy củ như thế, chúng ta cũng chỉ có thể nhận sự thật.
Tiểu Thúy yên lặng gật đầu:
- Nô tì đã rõ.
- Còn có các tỳ nữ khác, ngươi phải nói cho các nàng biết xưng hô chính xác, đừng để người Kinh Châu cho là Giang Đông chúng ta là hạng người ỷ vào mạnh bắt nạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154943/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.