Dưới sự tấn công lớn mạnh của năm trăm quân Ưng Kích, một nghìn năm trăm thủ quân chỉ cố giữ được một khắc đồng hồ liền toàn bộ sụp đổ, bọn họ không còn đường tháo chạy, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đầu hàng. Theo sự đầu hàng của hơn một nghìn thủ quân, lô cốt cầu treo thông với Ba Thục mà Lưu Bị khổ tâm tạo ra hơn hai năm cuối cùng đã rơi vào tay giặc rồi.
Những hộ dân thường bên trong Vu Thành cũng không nhiều, không đến hai nghìn hộ, do trận đánh lén xảy ra vào nửa đêm, cho dù rất nhiều nhà đều bị đánh thức nhưng không nhà nào dám ra ngoài, tất cả đều đóng chặt cửa chính, chốt chặt cửa sổ, lo lắng đề phòng chờ đợi an bài của vận mệnh.
Trời dần sáng, Vu Thành cuối cùng cũng yên tĩnh lại, một quan viên trung niên hơn bốn mươi tuổi dưới dẫn dắt của binh lính vội vàng đến trước Lưu Chính, khom người thi lễ:
- Hạ quan là Huyện lệnh Vu Thành Tạ Trị, huyện Vu Thành nguyện ý dốc sức vì Kinh Châu.
Lưu Chính gật gật đầu cười nói:
- Tạ huyện lệnh không cần lo lắng, chúng tôi sẽ không làm tổn thương đến dân thường, ta chỉ muốn bàn bạc với ngươi một chút về vấn đề phòng ngự tạm thời. Ta cần một nghìn dân phu trợ giúp bọn ta thủ thành, thực tế thì ta chỉ càn sáu trăm người, dân phu vận chuyển lương thực rất nhanh sẽ kịp đến đây, hy vọng ngươi có thể sắp xếp một chút.
- Hạ quan rõ rồi, tôi sẽ lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154919/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.