Hoàng Quyền rời khỏi Châu Mục phủ, nhưng không trở về phủ đệ của mình mà đi vòng đến dinh thự của Lưu Vĩ. Lúc này đã là canh một, trên đường cái im lặng, đại đa số các gia đình đều đã tắt đèn đi ngủ, xe ngựa đứng ở cửa phủ Lưu Vĩ trước. Người gác cổng vốn hẳn đã nên đi vào giấc ngủ ngoài ý muốn phải mở cửa hông, thò đầu ra hỏi thăm dò:
- Là vị nào?
Hoàng Quyền không khỏi cười lạnh một tiếng, Lưu Vĩ muộn như vậy rồi còn sai người gác cổng nhìn chằm chằm động tĩnh bên ngoài, đây chẳng phải là y có tật giật mình sao?
- Là ta!
Hoàng Quyền nói với kẻ gác cửa:
- Ta biết chủ nhân nhà ngươi còn chưa ngủ, nói cho hắn biết, ta muốn lập tức thấy hắn.
Người gác cổng chạy như bay, Hoàng Quyền cũng đi vào cửa hông chờ, một lát sau, lát, Lưu Vĩ vội vàng đi tới, quần áo của y chỉnh tề, quả thật không hề nghỉ ngơi. Lưu Vĩ có chút khẩn trương hỏi han:
- Biệt Giá, đã xảy ra chuyện gì?
Hoàng Quyền nhìn thoáng qua vài tên gia đinh xung quanh, lạnh lùng nói:
- Nơi này không phải là nơi nói chuyện.
- Mời Biệt Giá vào thư phòng của ta nói chuyện.
Lưu Vĩ liền tranh thủ mời Hoàng Quyền vào thư phòng, dâng cho gã một ly trà, hỏi han với vẻ bất an:
- Biệt Giá, xảy ra chuyện gì sao?
- Hừ! Ngươi mình làm chuyện gì, ngươi còn muốn hỏi ta chăng?
Lưu Vĩ vẻ mặt có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154878/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.