Trên đầu thành Giang Châu đã tụ đầy người, tận mắt nhìn thấy cảnh liên quân Man Di hung ác bị đánh tan tác, trên đầu thành lập tức vang lên tiếng hoan hô, tiếng trống nổ như sấm rung trời trợ uy cho Quân Kinh Châu.
Lưu Cảnh thấy quân địch bại lui, hắn quay đầu ra lệnh cho đại tướng Thẩm Di:
- Ngươi có thể dẫn mười ngàn quân đuổi giết, không cho phép bọn chúng vượt sông, chém tận giết tuyệt cho ta!
- Tuân mệnh!
Thẩm Di suất lĩnh mười ngàn đại quân đuổi theo sau lưng địch, Lưu Cảnh lại ra lệnh cho đại tướng Lâu Phát:
- Quân địch tất sẽ phải đi từ Giang Dương quận đến Giang Nam, ngươi có thể suất lĩnh năm trăm thuyền chiến tiếp tục tây tiến, phong tỏa mặt sông, không cho bất luận loại thuyền nào vượt sông, ai không chịu hàng, giết chết không tha!
- Mạt tướng tuân lệnh!
Lâu Phát suất lĩnh hơn trăm người quay trở về chiến thuyền, lúc này, Tư Mã Ý tiến lên khuyên nhủ:
- Kỳ thật bắt bọn chúng làm tù binh từ từ cảm hóa, chẳng phải là rất tốt sao, vì sao Châu Mục phải chém tận giết tuyệt bọn chúng?
Lưu Cảnh lắc đầu nói:
- Quân sư không thể chỉ để ý đến việc người Di cười, mà không chú ý đến người Hán khóc, bọn họ xâm phạm biên giới đốt làng cướp của, cưỡng hiếp phụ nữ, trừng phạt là đúng tội. Ta tuy có thể thu phục được bọn chúng nhưng về phần cảm hóa, ta cảm thấy Lưu Chương luôn yếu nhược, đối với bọn họ quá mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154852/chuong-518-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.