Mã Siêu chạy cả đêm, đến khi trời dần sáng, bọn họ dừng ngựa ở một dòng suối nhỏ. Mã Siêu quay đầu lại, ngoại trừ Bàng Đức và Mã Siêu, chỉ còn năm sáu thân binh, toàn quân bị diệt hắn không khỏi thở dài, đau buồn nói:
- Ông trời phụ ta, thiên hạ to lớn, sao không có đất cho Mã Siêu ta cắm dùi?
Bàng Đức khuyên nhủ:
- Đại tù trưởng Dương Thiên Vạn của Đê Hồ vốn kết giao sâu với đô đốc, không bằng đến đó nương tựa, hoặc đến Tây Lương, đầu nhập Nam Cung Tác, mượn binh cướp quận Vũ Uy.
Mã Siêu lắc đầu:
- Dương Thiên Vạn làm người dối trá, lần trước chỉ cho ta mượn binh, cũng không cho chiến mã, có thể thấy bản chất của gã, lần này toàn quân ta bị diệt, hắn như thế nào để ý tới ta; về phần Nam Cung Tác, lại để chữ lợi trên đầu, ta nghèo túng đi đầu nhập gã, nhất định gã sẽ bắt trói ta giao cho Tào Tháo đổi lấy lợi ích.
Lúc này, Mã Đại tiến lên phía trước nói:
- Đệ có lời này, không biết huynh trưởng có nguyện ý nghe.
Mã Siêu thở dài:
- Hiện tại ta còn lời gì không thể nghe, ngươi nói đi!
- Nếu huynh trưởng một lòng muốn tiếp tục làm chư hầu một phương, đệ không có lời gì để nói, nhưng nếu huynh trưởng đồng ý thu hồi ý xưng bá, ta cảm thấy đi đầu nhập Lưu Cảnh là một lựa chọn tốt. Lưu Cảnh không thể xuất binh cùng huynh trưởng cùng đánh Quan Trung, tất nhiên hắn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154766/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.