- Có chuyện gì tìm ta sao?
Lưu Cảnh đi lên đình, cười nói.
- Thiếp không quấy rầy chàng thảo luận chuyện quân chứ?
Tôn Thượng Hương miễn cưỡng cười nói:
- Hay là đợi chàng kết thúc xong, rồi thiếp sẽ tìm chàng nói chuyện?
Lưu Cảnh cầm tay nàng cười nói:
- Đi thôi! Ta đã xong chuyện rồi.
Tôn Thượng Hương gật gật đầu, đi theo Lưu Cảnh hướng vào bên trong tòa nhà.
- Nàng muốn quay về Giang Đông thăm mẫu thân?
Lưu Cảnh trầm mặc một lát hỏi.
Trong đáy mắt Tôn Thượng Hương có ánh lệ, nói:
- Nhận được bức thư đại tẩu gửi, nói mẫu thân thương nhớ thiếp thành bệnh, phu lang, thiếp muốn đi thăm mẫu thân.
Thanh âm của Tôn Thượng Hương khẽ nức nở, nàng kéo tay của Lưu Cảnh, cầu khẩn nói:
- Để thiếp quay về đi.
Lưu Cảnh giơ tay lau nước mắt ở khóe mắt Tôn Thượng Hương, khẽ cười nói:
- Thượng Hương công chúa luôn làm theo ý mình trước đây đi đâu mất rồi? Nàng nên nói là, nếu chàng không cho ta quay về, ta sẽ một kiếm giết chết chàng. Đây mới là nàng đích thực, không cần cầu xin ta.
Tôn Thượng Hương thở dài:
- Nếu chàng không phải chồng ta, thì cớ gì ta phải cầu xin chàng?
Tôn Thượng Hương chăm chú nhìn trượng phu một lát, thấy hắn từ đầu đến cuối không gật đầu, trong nội tâm tràn đầy thất vọng, quay người chậm rãi bước vào trong nhà. Lưu Cảnh nhìn bóng lưng của nàng đi xa, khẽ lắc đầu, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154759/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.