Khi chạng vạng đại quân Tào Tháo đã đến Tây Thành, bọn họ cũng không tới gần Tây Thành, mà là đang hạ trại trong một cánh đồng rộng cách Tây Thành mười dặm, binh lính trong đại doanh quân Tào đều bận rộn, trong đại trướng, Tào Tháo đang ở nghe đại tướng Tang Bá báo cáo.
Hạ Hầu Uyên thành công chống lại tiến công mãnh liệt của quân Hán, làm cho gần năm ngàn quân Hán chết, điều này làm cho Tào Tháo có chút vừa lòng.
Đây có thể nói là ví dụ ít ỏi chiến thắng quân Hán của quân Tào, điều này cũng nói lão đoán hoàn toàn chính xác, quân hán tại đầm nước ở phía nam có thể chiến thắng quân Tào, nhưng tới phương bắc, ưu thế của quân Hán biến mất rồi, chưa chắc là đối thủ của quân Tào.
Tào Tháo khoanh tay đi đến trước trướng, nhìn mặt trời chiều ngả về tây, rừng núi phương xa đã được nhuộm lên một tầng máu đỏ, lòng lão phập phồng, mấy năm này lão vẫn bị Lưu Cảnh quật khởi ép tới không thở nổi, mà giờ khắc này, lão lại nhìn thấy mặt trời rộng mở.
Cuộc chiến Tây Thành tựa như một cái gương, khiến lão nhìn thấy một mặt khác của quân đội Lưu Cảnh, rời phía nam, quân Hán tựa như cá rời nước, bọn họ không thể chiến thắng thần thoại ở Tây Thành, điều này làm cho Tào Tháo thấy được hy vọng.
Nghĩ vậy, Tào Tháo quay đầu cười nói với Tang Bá:
- Tang tướng quân đi nghỉ ngơi một lát, chờ một lát ta sẽ tìm ngươi sau.
- Ty chức tuân mệnh!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154738/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.