- Bởi vì con cảm thấy... Y Đai Chiếu đã qua rồi, cũng không còn ý nghĩa gì nữa, hơn nữa Thánh thượng hạ chỉ sáng tỏ quá, không có Y Đai chiếu gì, mà là của bọn Đổng Thừa làm ra, cho nên con chỉ cười, không để điều đó trong lòng.
Tào Thực lắp bắp giải thích với phụ thân. Tào Tháo âm trầm nhìn gã chăm chú, lạnh lùng hỏi:
- Chỉ có nhiêu đó thôi sao?
- Đây là.... nguyên nhân thật sự.
Một hồi lâu, Tào Tháo thở dài:
- Xem ra ta sai rồi, ngươi quả thật không thích hợp theo chính trị, cho ngươi toàn tâm học văn có lẽ thích hợp với ngươi hơn.
Tào Thực đau buồn, rơi lệ nói:
- Con vô năng, khiến phụ thân thất vọng rồi.
Tào Tháo thích Tào Thực nhất, cho nên có thể nói hy vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn, cơn thịnh nộ hôm nay cũng là do lão đã kỳ vọng đứa con này quá mức, nhìn thấy trên mặt đứa con của mình đầy nước mắt, trong lòng không khỏi thương hại, dịu dàng nói:
- Con đứng lên đi!
Tào Thực đứng dậy, đứng khoanh tay, Tào Tháo nhìn nóc nhà ngẩn ngơ một hồi, rồi mới thở dài mà nói:
- Vi phu sẽ giải thích thâm ý chân chính của việc này cho con nghe, Lưu Cảnh nói muốn ta nhượng xuất thừa vị trí Tể tướng, cũng không phải là châm chọc ta, mà là muốn nói cho ta biết, hắn yêu cầu địa vị phù hợp với thân phận của hắn, đương nhiên đây chỉ là việc hắn rao giá trên trời, nhưng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154697/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.