- Ngươi nói cảm ơn Dương Tùng?
Lưu Cảnh đánh gãy lời của y.
- Dương Thái Thú chỉ biết là Chung Huyện lệnh này trưng nộp thuế phú vô cùng hung ác, cũng không biết việc tham ô quan lương, bởi vì Dương Thái Thú là Thái Thú quận Hán Trung, mà huyện Tự thuộc về quận Võ Đô, cho nên Dương Thái Thú không tiện nhiều lời, chỉ đề nghị ta đi huyện Tự cụ thể tra nhìn một chút.
Kết quả phát hiện huyện Tự ba năm thời gian liền trưng mười năm thuế, nói cách khác, bảy năm thuế phú phía sau cũng đã trưng thu trước tiên rồi, tất nhiên thuế phú nộp lên trên rất nhiều, nhận được Trương Lỗ khen, về phần trung gian gã tham ô bao nhiêu, chính là một khoản không rõ ràng rồi.
- Vậy sao ngươi phát hiện ra?
- Hồi bẩm Châu Mục, vào đêm vi thần dẫn hai gã trợ thủ đến ở huyện tuần tra, Chung Lâm liền cho người đưa tới cho ta năm trăm lượng hoàng kim, ta liền biết vấn đề của gã nhất định rất nghiêm trọng, chỉ có điều sổ sách từ trước đều bị mất hơn phân nửa, không thể nào thẩm tra đối chiếu, về sau lại phát hiện tồn kho lương thực và sổ sách Hán Trung không giống nhau.
Sau đó vi thần theo bản ghi chép của Hán Trung mà tra ngược lại, nhà kho lương của huyện Tự thực tế hẳn là phải tồn bảy vạn thạch lương thực, nhưng trên thực tế tồn kho không tới hai vạn thạch, bỏ đi tổn thất bảo tồn không tốt, ước chừng vẫn thiếu năm vạn thạch lương thực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154676/chuong-602-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.