Lưu Cảnh chậm rãi nói:
- Điều kiện của ta rất đơn giản, ta có thể thả cho quân Tào thoát thân, cũng có thể ký hiệp ước ngưng chiến với Thừa tướng trong 1 năm, nhưng trong văn bản Thừa tướng phải hứa với ta, không được bãi bỏ Phục hoàng hậu.
Điều kiện này khiến Trần Quân và Giả Hủ ngẩn cả người ra. Vừa rồi Giả Hủ còn đang nghĩ xem quân Tào phải trả giá nghiêm trọng và thê thảm thế nào thì không ngờ Lưu Cảnh lại đề xuất ra điều kiện chẳng hề liên quan đến nhau, khiến Giả Hủ cảm thấy vô cùng hoang mang và khó hiểu.
Trong lòng Trần Quần lại càng thêm khiếp sợ, đương nhiên là y biết Lưu Cảnh có ý gì. Điều này chứng tỏ rõ ràng rằng Lưu Cảnh hiểu về tình hình của kinh thành như lòng bàn tay. Hơn nữa, điều kiện mà hắn đưa ra chưa chắc Thừa tướng đã chấp nhận.
- Thế nào? Trần tiên sinh cho rằng Thừa tướng có đáp ứng không?
Trần Quần lắc đầu cười khổ nói:
- Quá nằm ngoài dự đoán của mọi người. Tôi không biết, tôi phải về xin chỉ thị của Thừa tướng.
- Trần tiên sinh xin mời! Trước sáng sớm ngày mai nếu chưa có được câu trả lời, vậy thì Thừa tướng rút lui sẽ không thuận lợi rồi.
Trần Quần cáo từ rồi đi, Giả Hủ hơi khó hiểu về lời mà Lưu Cảnh nói:
- Sao Châu Mục lại đề xuất ra điều kiện này?
- Gần đây ta có được chút tin tình báo, Nghiệp Đô có đại loạn. Lúc này đương nhiên là ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154593/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.