Lưu Trí cố lấy dũng khí đáp:
- Nhị nương chỉ là ngoài miệng nói hung ác nhưng tâm của người rất mềm yếu, hơn nữa người quên mất chuyện từng nói không dạy con luyện võ, còn ép con học kiếm với người, sáng sớm trời còn chưa tỏ đã kéo con dậy.
Nói đến phần sau, Lưu Trí có chút oán giận, Lưu Cảnh mỉm cười, tình ý sâu sa nói với con trai:
- Nhị nương con hy vọng con đừng trở thành con mọt sạch, người muốn tốt cho con, bảo con dậy sớm là để tôi luyện ý chí của con, khi phụ thân học võ, canh tư đã phải dậy rồi, kiên trì suốt tám năm, đến giờ vẫn dậy từ lúc trời chưa sáng, chỉ có người có ý chí kiên cường thì tương lai mới làm được việc lớn, con nên cảm tạ nhị nương mới phải.
Lưu Trí ngây người một lúc, chưa có ai nói với nó những đạo lý này, giờ nó mới hiểu được dụng tâm của nhị nương, không khỏi xấu hổ cúi đầu:
- Hài nhi hiểu rồi!
Lưu Cảnh vỗ đôi vai non nớt của nó:
- Sau này sư phụ sẽ từ từ dạy con những đạo lý này, mau viết chữ cho tốt đi!
- Vâng!
Lưu Trí lại ngồi nghiêm túc, bắt đầu chăm chỉ viết chữ, lúc này, Lưu Cảnh bỗng nhìn thấy một cái đầu nhỏ, thò đầu ra nhìn vào phòng, đúng là con gái bảo bối Lưu Châu của hắn, năm nay mới ba tuổi, khá nghịch ngợm, bình thường những ông bố đều thương yêu con gái, Lưu Cảnh đặc biệt quý mến nó.
Hắn vừa cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154573/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.