Phủ của Lưu Cảnh cũng giăng đèn kết hóa, năm nay vui mừng hơn năm ngoái, không chỉ vì Tôn Thượng Hương mang thai mà còn bởi chiến tranh chấm dứt, phải nghỉ ngơi lấy lại sức mấy năm, có nghĩa là thời gian cả nhà đoàn tụ sẽ nhiều hơn. 
Lưu Cảnh đã trở về phủ một ngày trước, lúc này hắn đang bàn bạc với Lưu Hổ và Lưu Hiền trong thư phòng về việc sắp xếp tế tộc, năm nay, gia tộc Lưu thị sẽ tập trung ở Thành Đô, tham dự lễ tế năm mới mỗi năm một lần, đây cũng là lần đoàn tụ đầu tiên của gia tộc Lưu thị kể từ năm Kiến An thứ thứ mười. 
Lưu Cảnh không để tâm tới chuyện vụn vặt như tế tộc mà giao hết cho Lưu Hổ lo liệu, năm nay tế tộc sẽ do Lưu Hổ và Lưu Hiền toàn quyền chủ trì, Lưu Hổ cười nói: 
- Năm nay rất khác so với bình thường, người trong tộc ở Nghiệp Đô cũng đều đã tới Thành Đô dưới dự dẫn dắt của Tam thúc, người không biết đúng không! 
Lưu Cảnh quả thật không biết, người trong tộc ở Nghiệp Đô cũng có bảy phòng, đã đi theo Lưu Tông tới Nghiệp Đô, từ đó về sau không còn qua lại, có điều từ sau khi Lưu Độ tới Nghiệp Đô, giữa mọi người trong tộc dần dần liên hệ với nhau, không ngờ bọn họ lại tới Thành Đô tham gia hiến tế nữa, đây đúng là lần đầu tiên. 
- Không biết Lưu Tông có tới không? 
Lưu Cảnh cười hỏi. 
Lưu Hiền lắc đầu: 
- Chỉ có hắn không chịu tới, nghe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154466/chuong-710-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.