Người mang thai không nên mệt nhọc.
Vợ Triệu Tân ngồi lâu, được nắng xuân chiếu ấm, có chút buồn ngủ. Triệu Tân đau lòng, vừa thấy cô bắt đầu ngáp thì vội vàng uống cạn tách café, nói lời tạm biệt với Tần Trí Viễn, thuận tiện hẹn gã hôm nào đó rảnh cùng đi uống rượu.
Tần Trí Viễn đồng ý, nhìn thời gian không còn sớm cũng đứng dậy thanh toán tiền rồi đưa hai vợ chồng họ lên taxi. Trước khi chia tay, Tần Trí Viễn cầm tay Triệu Tân, thật tâm nói một câu: “Chúc mừng”. Không giống với năm ngoái khi tham dự hôn lễ, lần này không cần giả vờ, gã có thể thật lòng nói ra lời chúc phúc.
Mặt trời dần ngả về phía Tây, trời dần tối, ánh đèn trong hàng vạn ngôi nhà được thắp sáng, trên đường đi cũng có thể ngửi được mùi thức ăn trong từng căn nhà tỏa ra.
Tần Trí Viễn nhìn theo hướng Triệu Tân rời đi, sau đó quay người lên xe, đi về phía nhà Cố Ngôn.
Không biết tại sao, gã đột nhiên rất nhớ tay nghề của Cố Ngôn.
Chẳng sợ tay nghề Cố Ngôn không thể làm ra món ăn tinh tế, chỉ cần tùy tiện làm món cơm rang trứng cũng tốt, gã rất muốn nếm thử hương vị ấy.
Có lẽ nhân sinh chính là như vậy.
Lúc trẻ theo đuổi tình yêu kinh thiên động địa, thời gian trôi, trải qua vô số tụ tán li hợp, giờ ngược lại chỉ khát vọng tế thủy trường lưu*.
* dòng suối nhỏ nhưng chảy dài. Ý nói một tình yêu không thuộc dạng chớp nhoáng,cả thèm chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa/2495904/quyen-2-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.