Bảy giờ ba mươi phút sáng, Tần Trí Viễn thắt xong cà vạt.
Gã mặc bộ vest sẫm màu, tóc vuốt một sợi cũng không rối, vẻ mặt tự nhiên đi qua nhà bếp đã sửa sang, đẩy cửa ra ngoài. Công ty không xa, tuy đi sớm vẫn bị kẹt xe một đoạn, nhưng chưa đến tám rưỡi gã đã ngồi trong văn phòng của mình rồi.
Sáng nay có một cuộc họp của nhân viên cấp cao.
Tần Trí Viễn sửa sang lại tài liệu trong tay, trước lúc họp tìm thư kí xác nhận lịch trình ngày hôm nay một lần nữa, xác định chiều ba giờ sẽ có thời gian rảnh.
Thư kí mặc dù bị gã hỏi nhưng vẫn giữ nguyên được sự chuyên nghiệp tiêu chuẩn, còn trả lời rất tốt: “Vâng, nửa tháng trước đã sắp xếp cho ngài rồi, bất kể là họp hay tiệc gì đó đều từ chối, tuyệt đối không phát sinh tình huống ngoài ý muốn.”
Dừng một chút, sự hiếu kì trong lòng dâng lên, rất không chuyên nghiệp mà thì thầm hỏi: “Không biết là cuộc hẹn gì quan trọng vậy ạ?”
“Không phải hẹn,” Tần Trí Viễn không tức giận, cười cười: “Nhưng quả thật rất quan trọng.”
Sau đó không giải thích nữa, lấy văn kiện trên bàn đi về phòng họp.
Cuộc họp kéo dài hơn gã nghĩ.
Lúc thật sự rảnh thì đã quá trưa. Tần Trí Viễn sợ lại bị kẹt xe, ngay cả cơm trưa cũng không ăn, đi ngang qua siêu thị chạy vào mua bánh mì rồi trực tiếp lái xe tới bệnh viện.
Đến nơi, Cố Ngôn đã sớm chờ trong phòng khám.
Hắn đeo chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa/2495868/quyen-2-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.