Cố Ngôn cuối cùng không nhắn tin lại cho Tần Trí Viễn.
Hắn tắt máy tháo sim, chiều đi mua sim mới, thông báo cho những người cần biết số máy mới của hắn, còn về người không nên biết… đương nhiên không nói.
Hai ngày sau, Tần Trí Viễn đến studio tìm hắn.
Lúc ấy Cố Ngôn đã hóa trang xong, là cảnh diễn bị hủy dung, trên người quần áo rách rưới, khuôn mặt có vết sẹo dữ tợn, bộ dáng cực kì chật vật.
Tần Trí Viễn đứng ở phía ngoài hướng hắn cười, giơ tay lên giống một tư thế chụp ảnh.
Cố Ngôn quơ quơ kiếm trong tay, giả vờ không biết gì, quay đầu tiếp tục diễn.
Tần Trí Viễn ngồi lại tính chờ, mãi đến khi diễn xong, lúc Cố Ngôn nghỉ ngơi, gã mới đi qua, đưa nước cho Cố Ngôn, nói: “Mấy hôm nay không gọi điện được cho em.”
“Ừ, tôi đổi số mới rồi.” Cố Ngôn tự nhiên nhận bình nước, mở nắp tu một hơi.
“Vì sao?”
“Số trước không may.”
Lấy cớ cho có, Tần Trí Viễn lập tức hỏi: “Là vì tôi sao?”
Cố Ngôn chỉ cười.
Tần Trí Viễn không truy hỏi nữa, cúi đầu nhìn hắn: “Nghe nói lúc em cho người khác số mới, còn cố tình nói không cần thiết tiết lộ cho những kẻ râu ria, đây là chỉ tôi sao?”
Đại lão bản sao lại là râu ria được?
Cố Ngôn cho dù nghĩ vậy cũng không dám nói ra, cho nên hắn không thẳng thắn trả lời vấn đề, chỉ nhẹ giọng bảo: “Tôi nhận được thiệp mời cưới của đạo diễn Triệu.”
Thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa/2495843/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.