Cố Ngôn mơ một giấc mơ thật dài.
Mơ thấy một việc lúc hắn còn trẻ. Khi đó thật khờ dại, đơn thuần đến gần như không hiểu gì, người khác nói gì hắn đều ngốc nghếch tin là thật, nghĩ bước vào giới giải trí có thể kiếm được tiền liền không nghĩ ngợi một bước mà vào… sau đó chính là long trời lở đất.
Kí hợp đồng mới hối hận, nhưng đã kí rồi thì không thoát được, huống chi hắn thật sự cần tiền.
Trước kia, hắn toàn tâm toàn ý muốn làm đầu bếp, hắn căn bản không biết diễn xuất thì phải diễn thế nào. Hắn hở chút là bị mắng, hắn không nhớ được kịch bản, hắn… Tính tình hắn lại quật cường, không hiểu thế nào là chịu thua, yếu thế, cho nên trên người lúc nào cũng có vết thương.
Còn nhớ rõ gian nan nhất là khoảng thời gian đó, hắn ban ngày ở trường quay, buổi tối còn phải làm việc khác, mỗi sáng mua hai cái bánh bao, ăn vỏ ngoài bánh, tối dùng nhân bánh ăn với cơm. Trưa đoàn phim cung cấp bữa trưa, suốt mấy tháng đều là một loại chua ngọt.
Nước sâu như thế, lửa nóng như thế, chỉ có một người vươn tay với hắn.
Hắn mãi không quên được đầu ngón tay ấy truyền đến tia ấm áp. Hắn trước giờ là một kẻ yếu đuối, chỉ vì đã lỡ yêu Tần Trí Viễn nên mới dần trở nên mạnh mẽ hơn.
Hắn kiên định với mục tiêu của mình.
Hắn kiên nhẫn thập phần.
Hắn vất vả đi đến một bước này, chỉ cần duỗi tay ra, có thể nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa/2495829/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.