Cố Ngôn nhẹ ngã xuống giường.
Tần Trí Viễn lười động, lấy tay chọc chọc hắn hỏi: “Sao vậy?”
Cố Ngôn vùi đầu trong chăn không chịu ngẩng lên, mãi lâu sau mới thở dài, nửa thật nửa giả bảo: “Xong rồi, xong rồi, tim bị bắn trúng rồi.”
Tần Trí Viễn còn tưởng hắn nói đùa, đưa tay ôm lấy, mới phát hiện thân thể hắn run run.
“Sao thế? Lạnh à?”
Cố Ngôn luôn miệng nói không lạnh, khóe miệng hơi nhếch lên, xoay người đặt Tần Trí Viễn ở dưới, ngón tay xoay tròn trước ngực gã, nhỏ giọng nói: “Tôi đang định lấy thân báo đáp.”
Hắn ở trên giường luôn luôn tích cực, có khi thật không rõ ràng ai mới là người được bao dưỡng.
Nhưng Tần Trí Viễn cũng đang nhớ nhung thân thể hắn, đương nhiên không từ chối nhiệt tình này.
Bọn họ ở trên chiếc giường đơn nhỏ hẹp của khách sạn mà chiến đấu.
Sau khi kết thúc mồ hôi ướt đẫm, nằm trong chăn không ai động đậy.
Tim Cố Ngôn còn chưa trở về bình thường, sờ chút liền đập thình thịch, hắn đành mặc kệ, kéo cánh tay Tần Trí Viễn qua cọ cọ, hỏi: “Anh ở phòng nào?”
“Tôi không thuê phòng.”
“Hả? Vậy tối anh ngủ đâu?”
Tần Trí Viễn chuẩn bị ngủ, mơ mơ màng màng đáp: “Thì là nằm trên giường của em thôi.”
“Ở khách sạn ra ra vào vào đều là người của đoàn làm phim, anh không sợ bị người ta phát hiện ra à?” Đồn đại trước giờ không phải ít, nhỡ đâu thật sự bị truyền ra chuyện xấu gì đó, vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa/2495823/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.