Tần Trí Viễn thấy hắn chỉ nói đơn giản một câu, nhẹ nhàng bước tiếp, không nói nữa, chuyển về đề tài bị gián đoạn trong hội trường ban nãy: “Đường Anna mang thai.”
“Cái gì?”
“Cha đứa bé là ai, tạm thời phải giữ bí mật, nhưng khẳng định không phải là tôi. Giống như tôi nói lần trước, tôi và cô ấy chỉ có quan hệ công việc.”
“Đầu tiên là Trương Kỳ, tiếp đó là Đường Anna…” Cố Ngôn cuối cùng cũng hiểu được ý tứ của gã, hỏi: “Đây là đang giải thích cho hình vi phong lưu của anh sao?”
Tần Trí Viễn trả lời ba phải: “Tùy em nghĩ thế nào cũng được.”
Cố Ngôn tận lực dựa theo lí giải của mình tưởng tượng một chút. Vốn hắn cũng không đem Đường tiểu thư hoặc tiểu hồ ly thành đối thủ, đối thủ của hắn cho tới giờ chỉ có một – đó là Tần Trí Viễn.
Tần Trí Viễn nắm tay Cố Ngôn đi dọc bờ biển.
Ánh trăng đẹp như vậy.
Gió thổi quần áo bay bay, có thể nghe rõ được tiếng hít thở của nhau, một loại dịu dàng gợi tình, khiến người ta không muốn mở miệng nói chuyện.
Lúc thủy triều lên cao, bọt nước màu bạc như bao phủ toàn bộ. Tần Trí Viễn đột nhiên ôm Cố Ngôn từ đằng sau, lồng ngực ấm áp chạm vào, môi nhẹ nhàng cọ xát lỗ tai hắn.
Cố Ngôn cảm thấy đầu óc choáng váng mê muội.
Hắn quay đầu lại hôn cằm Tần Trí Viễn, khàn giọng: “Có muốn làm không?”
Tần Trí Viễn tức đá hắn một cái: “Em sao lại sát phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa/2495805/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.