Cố Ngôn lạnh lùng đang mỉm cười.
Hắn ung dung ngồi trong xe, khóe miệng nhếch lên với độ cong đã tập luyện vô số lần trước gương, tuyệt đối hoàn mỹ. Để giành lấy niềm vui nơi kim chủ, đương nhiên phải tận tâm tận lực diễn cho tốt cái vai bình hoa.
Tần Trí Viễn quả nhiên hài lòng hết sức.
“Tóc sao lại ướt vậy?” Ngón tay thon dài xẹt qua thái dương Cố Ngôn, nhẹ nhàng gảy lỏn tóc đen, giọng nói trầm thấp, mội loại khí tức triền miên.
Cố Ngôn thả lỏng thân thể, phối hợp nhắm mắt lại: “Mới vừa chụp xong phân cảnh tự sát ở phòng tắm.”
“Mệt à? Tôi đưa em về nhà.”
“Không cần, khó có được ngày anh rảnh.”
“Tôi ngày mai nghỉ.” Tần Trí Viễn cúi đầu cười, ghé vào bên tai Cố Ngôn nói, “Đêm nay có thể cùng em nghiêm túc cả đêm.”
Cố Ngôn mở to mắt nhìn hắn, hỏi: “Đại lão bản không cần nhật lí vạn kị sao?” (1)
(1) Xuất xứ từ Thượng thư · Cao Đào Mộ Thư: “Căn căn nghiệp nghiệp, nhất nhật nhị nhật vạn ky.” ý chỉ hàng ngày phải xử lí nhiều công việc khó khăn,rất bận rộn,đồng nghĩa còn có cụm từ: thức khuya dậy sớm,toàn lực ứng phó.
“Mới từ nước ngoài về, vẫn bị lệch múi giờ.”
Cố Ngôn lập tức nhớ tới ảnh chụp trên tờ tạp chí kia.
Có người giống ư?
Hay là gã học được thuật phân thân rồi?
Nhưng mà Cố Ngôn cũng không nói thẳng ra, khéo léo cười một cái.
Tần Trí Viễn tự nhiên ôm lấy thắt lưng hắn, trước tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa/2495778/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.