Edit: Leia Rất nhiều năm sau, Thương Lục vẫn luôn nhớ như in về đêm cắm trại đó. Thời tiết nóng bức được cơn gió từ mặt sông thổi tan, nhiệt độ hạ xuống gần như làm người ta thấy lạnh. Trong lều đương nhiên không cách âm, cho nên Thương Lục tỉnh như sáo có thể nghe rõ tiếng Bùi Chi Hòa nói mớ. Cậu ta quấn chăn của mình nằm dang thành hình chữ X, đẩy cho chú Minh và tài xế không cách gì ngủ được. Thương Lục không dám hành động thiếu suy nghĩ, bên tai là tiếng thở nhẹ mà dài của Kha Dữ. Hắn không quá xác định Kha Dữ đã ngủ thật chưa, chỉ có thể phán đoán mơ hồ qua nhịp thở. Trở mình một cái thôi cũng cần hết dũng khí, lại phải thật cẩn thận, không dám phát ra bất cứ tiếng động dư thừa nào vì sợ đánh thức Kha Dữ. Kha Dữ nằm ngửa, chiếc đèn bão treo cao bên ngoài xuyên qua lớp vải lều màu trắng chiếu ánh sáng mờ ảo vào trong. Thương Lục nằm nghiêng người, sau đó hơi nhổm nửa người dậy ngắm nghía phần sườn mặt tinh tế nhẵn nhụi như ngọc của anh. Cùng với đường cong bên gáy. Cùng với bả vai lộ ra khỏi áo ngủ. Kha Dữ mặc một chiếc áo cổ lật tơ tằm, chất vải trơn mềm rất nhẹ, là của Thương Lục tặng cho, anh mặc vào người trông rất ngoan ngoãn. Bởi vì tư thế ngủ nên cổ áo hơi lệch qua một chút, để lộ vùng xương quai xanh. Thương Lục nín thở, ánh mắt nhìn chằm chằm. Loại ánh mắt này tuyệt đối không thể gọi là thuần khiết, bởi vì mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa-so-mot-gioi-giai-tri/4880144/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.