Ngày thứ bảy trên đảo, mọi công tác đánh giá bình xét cuối cùng đã kết thúc, Kha Dữ đưa phong bì chứa điểm số và bản tóm tắt đánh giá cho Mike, cả người như trút được gánh nặng thở phào nhẹ nhõm. Chất lượng phim và kịch bản đều vượt ngoài dự kiến, đến ngày cuối cùng, anh và Thương Lục rơi vào giằng co vì những con điểm chênh lệch rất nhỏ, gần như cả đêm không ngủ.
Mike nhìn sắc mặt liền biết đối phương không ngủ đủ giấc, áy náy nói: "Sau khi rời đảo là được nghỉ ngơi rồi."
Anh ta lái xe chở hai người ra sân bay giống hệt như lúc mới đến. Những bóng cây nhảy múa, bóng mây treo ngược trên miệng núi lửa khổng lồ, quả là một ngày thời tiết đẹp. Chân của Thương Lục vẫn chưa khỏi hẳn, hắn ngại xe lăn vướng víu nên chỉ dùng nạng tự đi lại, ba lô và va li hành lý ném vào xe đẩy cho Kha Dữ đẩy đi. Đến cổng kiểm soát an ninh đã gần sát giờ lên máy bay, Mike vẫy tay chào từ biệt, Kha Dữ chợt cười hỏi: "Hình như anh quên thứ gì rồi đúng không?"
Mike nghĩ một lúc mới bừng tỉnh, "Di động!"
"Đừng nói anh quên mang theo nhé?" Kha Dữ hỏi rồi từ từ đứng thẳng dậy trước vẻ ảo não của Mike: "... Quên thật à?"
"Bây giờ lập tức kêu người mang tới ngay, tôi sẽ đợi trên đường, hai anh cứ qua cổng an ninh đi, lát nữa tôi gửi vào cho —— Nhanh lắm! Yên tâm!"
Kha Dữ dở khóc dở cười, tuy trong lòng hơi chút bực bội nhưng dù sao Mike cũng chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa-so-mot-gioi-giai-tri/4880126/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.