Ngày hôm sau Kha Dữ phải nhịn đau cực kỳ bi thảm trong phòng phục hồi chức năng, chuyên viên mát xa nhìn mà sửng sốt, không ngờ chỉ qua một đêm cơ bắp lại xơ cứng đến trình độ này. Anh bước ra với một thân đẫm mồ hôi, mái tóc đen ẩm ướt, Thương Lục nhìn thấy liền nhướn mày: "Hồi phục chưa?"
Hắn đang ngồi trên xe lăn, đùi đắp một tấm chăn mỏng, tay cầm kịch bản và bút máy, ánh mắt xuyên qua cặp kính gọng bạc đầy ý cười chế nhạo.
Kha Dữ yếu ớt đỡ tường: "Súc sinh."
Thương Lục cất kịch bản đi: "Tối hôm qua còn gọi người ta là chồng, hôm nay biến thành súc sinh rồi? Thế rốt cuộc buổi tối muốn chồng hay muốn súc sinh làm anh đây?"
Trên hành lang đầy người qua lại, hộ lý còn ở phía sau đẩy xe lăn. Thấy Kha Dữ liếc mắt nhìn mình, cô cũng đáp lại bằng một nụ cười lịch sự, đâu biết bệnh nhân mình quản lý giờ phút này đang thốt ra lời không biết xấu hổ đến mức nào.
Kha Dữ che mặt đỡ tường đi tiếp, không muốn để ý tới hắn nữa.
Thời gian rời đảo bị trì hoãn theo lý nên thông báo cho Stella một tiếng. Mike trả điện thoại cho anh, Kha Dữ tường thuật đơn giản với Stella chuyện xảy ra trong hai ngày nay, tạm bỏ qua mấy tình tiết đối mặt tử thần giật gân ở giữa. Stella không có ý kiến gì, chỉ nói các cô gái trong đoàn kịch đều rất nhớ anh. Di động mở loa ngoài, Thương Lục cũng ở một bên nghe thấy rõ ràng, nghe xong lạnh lùng hừ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa-so-mot-gioi-giai-tri/4880122/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.