Kha Dữ luyện tập ở Berlin đến ngày thứ sáu thì nhìn thấy một thước phim ngắn trên Insta của Thương Lục. Cảnh tượng trong clip là một đồng cỏ xanh, pho tượng điêu khắc bằng đồng thau ẩn dưới bóng râm, ngôi trường xây gạch đỏ và cuốn sách《 Nỗi đau của chàng Werther 》bản tiếng Anh đang để mở.
Anh gửi tin nhắn WeChat: [ Em đang ở đâu đấy? ]
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Thương Lục đang ở Frankfurt, hắn trả lời: [ Đại học Goethe ]
Kha Dữ gọi qua luôn: "Em tới Đức rồi?"
Thương Lục lời ít ý nhiều: "Có việc."
Kha Dữ hỏi: "Tại sao không nói anh biết?"
Thương Lục thờ ơ: "Không phải anh biết rồi đó sao? Ảnh đế cũng quan tâm đến động thái của em thật."
Kha Dữ: "..."
Phải phải phải, đúng là anh không nhịn được bấm xem Insta của hắn mỗi ngày, theo dõi xem hắn đang ở đâu làm gì, có chia sẻ chuyện gì lý thú lên mạng không.
Hơi thở Thương Lục mang theo chút ý cười, giọng điệu lại hơi trào phúng: "Không cần phiền phức như vậy đâu, lần sau có thể hỏi thẳng."
Kha Dữ hỏi ngay: "Có đi Berlin không?"
Đầu bên kia chần chừ khoảng mấy giây như đang khó xử. Kha Dữ chờ mãi, không nhịn được phải lên tiếng thúc giục: "Không có thời gian sao? Một ngày cũng không có?"
Ánh mặt trời ấm áp chiếu qua những ô cửa sổ sát đất, khiến người ta mơ màng muốn ngủ. Thương Lục đang ngồi trong sảnh chờ máy bay, đá trong cốc cà phê sắp tan hết, hắn nhấp một ngụm mới hỏi: "Nhớ em à?"
Kha Dữ nghẹn họng, "Một chút."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa-so-mot-gioi-giai-tri/4880111/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.