Kha Dữ không nói lời nào, Thang Dã cũng rất kiên nhẫn nhìn anh chằm chằm, ánh mắt lưu luyến hạ xuống dừng trên môi anh. Đôi môi có thể thốt ra lời tùy ý dí dỏm hoặc lịch sự với bất kỳ ai, chỉ ở trước mặt ông ta là luôn câm như hến.
"Nhất định phải chấm dứt hợp đồng sao?" Thang Dã vươn tay vén lọn tóc đen lòa xòa bên tai anh ra phía sau, "Chắc em không nhớ rõ nhỉ, ngay cả cái tên 'Đảo Nhỏ' của em cũng là tôi đặt cho."
Trong căn phòng chiếu tối om có máy lạnh chạy vù vù của rạp phim nghệ thuật nọ, bộ phim văn nghệ tiểu chúng chiếu trên màn hình thậm chí đã chạy xong phần credit, tốp năm tốp ba khán giả lục tục rời rạp, màn hình huỳnh quang chiếu lên góc nghiêng một khuôn mặt ngẩng cao. Anh cứ ngồi yên như thể đã quên chuyện phải đứng dậy rời đi.
Anh ngồi đó bao lâu, Thang Dã cũng trốn trong góc tối nhìn anh bấy lâu.
Mãi đến khi nhân viên vệ sinh thúc giục, Thang Dã mới nhìn thấy anh đứng dậy. Ông ta đứng tựa cửa, cúi đầu đốt thuốc lá, chờ người đi đến trước mặt mới duỗi tay ra ngăn lại, dùng tư thái lười biếng hỏi: "Cậu có hứng thú làm ngôi sao không?"
Ngày đó Kha Dữ hai mươi hai tuổi, mà ông ta cũng chỉ mới ba mươi hai. Ông ta push Kha Dữ bảy năm, biến "Đảo Nhỏ" trở thành cái tên mà toàn giới nghệ sĩ đều biết đến, cái tên vừa bật khỏi môi đã mang theo hương vị thân thiết.
Có lẽ những lời này cũng gợi lên chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa-so-mot-gioi-giai-tri/4879961/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.