Đèn đường của thôn làng trong thành phố cao mà ảm đạm, trong một con ngõ dài hẹp luôn có những góc hẻo lánh không thể chiếu sáng tới. Giọng điệu của Thang Dã mang theo ý vị như có như không, “Dáng vẻ hôn môi của cậu đúng là nhuần nhuyễn.”
Kha Dữ cúi đầu châm một điếu thuốc, bên gáy lộ ra làm cho ánh mắt của hắn ta tối sầm lại. Anh rít một ngụm thuốc, đùa giỡn hỏi: “Tổng giám đốc Thang, đã chín giờ rồi, tuổi này còn chịu nổi không?”
“Vô tình quá.” Thang Dã thấp giọng mập mờ nói, giống như trêu chọc một con mồi nhỏ: “Tôi đặc biệt dành riêng ra một ngày để đi cùng cậu đấy.”
Kha Dữ khoanh tay, “Nếu thế cũng vất vả thật đấy. Hôn cũng hôn rồi, nhìn cũng nhìn rồi, biết tôi muốn chấm dứt hợp đồng, dù anh có tiếc nuối tôi thế nào cũng không cần phải ân cần thế đâu.”
Thang Dã nắm lấy cằm anh, đầu ngón tay chà xát thô bạo lên cánh môi vừa mới được hôn nồng nhiệt, “Cái miệng này của cậu làm cho tôi thấy rất thích. Nhìn thấy cậu thân thiết cùng người khác như vậy, cậu biết cảm giác của tôi là gì không... chính là nhìn đến muốn cương lên.”
Toàn thân Kha Dữ cứng đờ, không che giấu sự chán ghét chút nào, “Biến thái.”
Giọng điệu của hắn ta buồn nôn, tay chân buồn nôn, mùi nước hoa càng khiến cho anh thấy buồn nôn hơn. Khoảnh khắc hai người tiến sát lại nhau, Kha Dữ lại sực nhớ đến Thương Lục.
[Đừng động. Thầy Kha, anh chẳng thành thật chút nào.] [Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa-so-1-gioi-giai-tri/3350250/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.