Editor: Lê Thị Ngọc Huyền Chu Nghi Ninh rụt cổ một cái nhỏ giọng lầm bầm: “Chả đúng còn gì, chính là quả do mình trồng, trách ai được?” Tần Sâm trầm giọng nói: “nói đủ chưa?” Chu Nghi Ninh cười cười, chạy ra chỗ khác. Cảnh Tâm thay quần áo xong đi ra, còn chưa kịp tháo trang sức đã nhận được điện thoại của Cảnh Lam Chi, giọng nói của bà không vui: “Tâm bảo bối à, con cùng Tần Sâm sao lại thế này? Ba ngày hai bữa đều lên trang đầu, con xem lần này… Bởi vì cái gì kia tren hot search, xế chiều hôm nay mẹ và dì con cùng mấy người nữa uống trà, tất cả mọi người đều đang nói về chuyện này, đây đúng là làm trò cười, hai đứa sao không chú ý một chút, ba con đang rất tức giận.” Cảnh Tâm che mặt, có chút buồn bực nói: “Mẹ, đây là ngoài ý muốn, hơn nữa cũng không phải ba ngày hai bữa lên trang đầu được không? Nào có khoa trương như vậy.” Chỉ là ngẫu nhiên mà thôi. Cảnh Lam Chi có chút đau đầu, thở dài: “Con bảo mẹ phải nói con làm sao mới tốt đây? Vốn chuyện xấu của Tần Sâm đã nhiều, sau khi con ở cùng một chỗ với cậu ta, đã lên đầu trang tin tức mấy lần rồi? Tự con tính một chút? Mỗi lần lên báo tiêu đề của báo thế nào con cũng biết, không là kích động hôn, thì là ở chung, bây giờ lại là…” Sắc mặt Cảnh Tâm ửng đỏ, phản bác: “Vậy cũng không thể trách con, đám chó săn đó muốn chụp con, mấy tài khoản hot weibo muốn nói về con, cũng không phải là chuyện con có thể khống chế.” Nghĩ theo hướng tích cực, ngôi sao khác muốn lên trang đầu cũng không có dễ như vậy đâu. Cảnh Lam Chi nói: “Nếu hai đứa chú ý một chút có thể bị người ta chụp ảnh sao?” Cảnh Tâm: “…Được rồi, con đã biết.” cô ứng phó vài câu rồi cúp điện thoại, chỉnh trang lại bản thân rồi đi ra khỏi phòng. Tiểu Thất đưa túi cho cô, cười nói: “Tần tổng đến đây.” Cảnh Tâm giương mắt nhìn chung quanh một lần, thân ảnh cao lớn của Tần Sâm đứng cách đó khôngxa, đang cùng đạo diễn Từ nói gì đó, cô cắn môi, nói với tiểu thất: “cô về trước đi.” cô đi về phía Tần Sâm, cảm thấy ánh mắt của toàn bộ đoàn làm phim dường như đều đang dừng trênngười cô, áp lực thật lớn, ngại không chịu được. Tần Sâm đi đến trước mặt cô, nghiêng đầu cười một cái: “Đỏ mặt cái gì?” Cảnh Tâm ngẩng đầu lườm anh, không biết xấu hổ sao mà còn hỏi! Tần Sâm cười, ôm cô cùng nhau đi ra chỗ để xe. “đi nào, đi ăn cơm.” Cảnh Tâm cùng anh rời đi, đoàn làm phim nhìn theo bọn họ, bọn họ vừa đi đám người này liền nhốn nháo. Trợ lý đạo diễn hỏi: “Đạo diễn Từ, lúc trước Tần tổng có phải cũng tặng vé xem phim cho đoàn làm phim không ạ?” Sau khi phim <Giải thoát> chiếu, cụ thể Tần Sâm bao bao nhiêu phòng vé bọn họ cũng khong biết, dù sao cũng có rất nhiều vé được tặng ra ngoài, toàn bộ công ty mỗi người có một vé, nhân viên công tác ở mỗi đoàn làm phim cũng đều có. Đạo diễn Từ cười: “Có tặng, một lát nữa sẽ phát cho mọi người.” Lúc phát cơm hộp, thuận tiện phát luôn vé xem phim. “Ơ kìa, hot search trên weibo đã bị xoá, bất quá vẫn có rất nhiều người đang bàn luận, có một đề tài mới vừa xuất hiện, toàn dân đi xem dấu hôn.” “Fu*k, cái này đủ thô bạo nha! Sao lại có cái phim điện ảnh mang cảm giác lệch lạc thế này?” “Đoán chừng người đến rạp xem phim không phải đi ngắm anh Đông, mà là đến chiêm ngưỡng cái dấu hôn ướt át kia.” “Ha ha ha ha ha…” …. Sau khi Cảnh Tâm cùng Tần Sâm lên xe, Tần Sâm xoa nhẹ tóc cô, nhỏ giọng cười: “Bởi vì chuyện xấu trên weibo sao? Yên tâm đi, anh đã cho người xoá rồi.” Cảnh Tâm bĩu môi, giọng nói u oán: “Xoá cũng vô dụng, mọi người thấy hết rồi, đều tại anh…” Khoé miệng Tần Sâm cong lên, đem người ôm vào trong ngực, nhớ đến lời Chu Nghi Ninh, ở bên tai côcười khẽ, hiếm khi nói lời dễ nghe, anh nói: “Ừ, như vậy cũng tốt, nhân dân cả nước đều biết em đã bị anh đánh dấu, ai cũng không dám có ý khác.” Nhân dân cả nước… Cảnh Tâm bị lời của anh lấy lòng, không nhịn được cười, ngẩng đầu đắc ý nhìn anh: “Vậy anh cũng đừng ỷ lại, bây giờ em có tận 700 vạn fan rồi đấy.” Khoé miệng Tần Sâm nhẹ nhàng cong lên. Tần Sâm lái xe, Cảnh Tâm lấy điện thoại di dộng ra lướt weibo, hot search quả nhiên không có tên cô, tuy nhiên tìm một chút, phát hiện một topic mới. # toàn dân đi xem dấu hôn# cô: “…” “<doge> đề tài xấu hổ của năm, chưa từng nghĩ rằng, có thể phóng túng như vậy “<cười cry> có cảm giác tối nay rạp chiếu phim chắc sẽ rất náo nhiệt, nhất là suất chiếu của <Giải thoát>, đạo diễn tuyệt đối không nghĩ đến, chiều hướng dư luận sẽ biến thành như vậy.” “Đừng nói đến đạo diễn được không? Bây giờ tôi muốn biết phản ứng của Cảnh Tâm cùng Tần Sâm, <doge> nội tâm Tần Sâm chắc đang gào thét, mẹ nó, dấu hôn của bố mày bị nhân dân cả nước chiêm ngưỡng! Đúng là ngày của cẩu độc thân! <cười cry>” “Cảm tạ Tần tổng, cảm tạ Bình hoa, cảm tạ đạo diễn, cảm tạ phim điện ảnh <Giải thoát>, để tôi có thể trải nhiệm cảm giác cả một ngày ăn thuốc kích thích là thế nào, thành công chịu đựng mệt mỏi khi điqua kỳ nghỉ dài hạn.” “<doge> đến đây, phấn khích, dù sao cũng có rất nhiều thời gian…” Bình luận càng ngày càng bất nhã, Cảnh Tâm rất khoát không nhìn nữa. Đèn đỏ, cô đưa di động đến trước mặt Tần Sâm, Tần Sâm cúi đầu nhìn một cái, lấy điện thoại gọi cho trợ lý. Rất nhanh, trên weibo liền yên tĩnh. Rạp chiếu phim, khắp nơi đều là người nghe danh của <Giải thoát> mà đến, rất nhiều người không mua được vé đề thất vọng rời đi, ngoài cửa còn có người trục lợi bán vé, giá vé đắt lên gấp 3 lần, thế mà vẫn bị tranh cướp. Chu Thân cùng Tần Ninh Nhạc Minh và mấy người khác tổ chức thành một đoàn để đến đây xem phim, vé cầm trên tay vẫn lại là vé mà Hoa Thần đưa. Tần Ninh cười cười: “anh Sâm rất khí phách nha, đặt bao hết không biết bao nhiêu phòng vé, may mắn tôi lấy nhiều.” Nhạc Minh đi theo cười: “Đó là, Bình hoa yêu tinh kia đóng, còn có Bố Duệ, có thể không bao sao?” Chu Thân phe vẩy tờ vé trong tay, cười to: “Từ ngày anh Sâm cùng Bình hoa yêu tinh ở chung một chỗ, xảy ra rất nhiều chuyện nha, trước kia có náo loạn scandal với nữ minh tinh thì cũng không lớn như vậy, Bình hoa yêu tinh kia là yêu tinh chuyển thế sao? thật sự mà nói đúng là tai hoạ liên tục …” Nhạc Minh khinh bỉ cậu ta: “nói nhăng quậy cái gì đấy, cẩn thận bị anh Sâm lột da.” Tần Ninh cười lạnh: “Cậu ta là đang nói chuyện rượu lần trước, đây còn không phải là tự tìm sao, bình hoa quái nhân kia có khả năng cao thôi.” nói đến cái này Chu Thân liền tức điên, nhấc chân đạp cậu ta một cái, “Còn không phải tại hai người liên hợp hại tôi sao!” Tần Ninh: “không phải đã tặng cho cậu mấy thùng sữa tươi rồi sao.” Nhạc Minh vỗ vỗ bả vai Chu Thân: “Về uống sữa nhiều một chút.” Chu Thân: “…Cút!” Phim bắt đầu chiếu, có người xì xào bàn tán: “Cái dấu hôn ướt át kia bao giờ thì xuất hiện thế?” “Bạn của tôi đã xem qua, hình như khoảng phút thứ 50 hay sao đấy.” “Ha ha ha, ngồi chờ.” ……… Buổi tối, Tần Sâm lười biếng dựa lưng vào lan can hút thuốc, điện thoại di động để trên bàn kêu, nhìn một cái, nhận điện: “Mẹ, chuyện gì?” Mẹ Tần rất hưng phấn: “Mẹ vừa cùng chị dâu con xem phim xong.” Tần Sâm hơi đau đầu: “Sao mẹ cũng thích tham gia náo nhiệt vậy, buổi tối không đánh mạt chược sao?” Mẹ Tần cười: “Ai nha, tất cả mọi người đều đang nói về bình hoa kìa, không phải, phim Cảnh Tâm đóng, không phải con cho mọi người vé xem phim sao, mẹ liền đi xem, con chừng nào thì đem cô bé kia về đánh mạt chược với mẹ?” Tần Sâm liếm mép một cái, lười biếng chuyển chủ đề, dựa lưng vào lan can nhìn về phía phòng ngủ, dưới ánh đèn màu cam, cái chân nho nhỏ hở ra khỏi lớp chăn mềm mại, khoé miệng anh cong lên: “Chờ Cảnh Tâm quay xong bộ phim lần này đã.” Mẹ Tần mừng rỡ: “Được rồi, con sớm mang con bé trở về nha!” Tần Sâm thản nhiên dạ một tiếng, cúp điện thoại. Dập tắt điếu thuốc, đi vào phòng ngủ đứng bên cạnh giường, vén chăn ra ôm cô vào lòng, anh đứng bên ngoài một lát, trên người có hơi lạnh. Cảnh Tâm vô thức rụt lại một cái, mơ hồ nói nhỏ: “anh lạnh…” Tần Sâm cúi đầu nhìn cô, nhẹ nhàng cắn cái tai xinh xắn của cô: “không phải em vừa chê anh nóng sao?” Cảnh Tâm: “…” Luận da mặt dày, cô vĩnh viễn không đấu lại anh. Khoé miệng Tần Sâm cong lên: “Mấy ngày nữa cùng anh về nhà đi.” Cảnh Tâm mơ mơ màng màng lặng lẽ hí mắt, mê mang nhìn anh, “Về là về đâu?” “Mẹ anh bảo mang em về chơi mạt chược.” “...!!!” cô hoảng sợ suýt bật dậy, bị Tần Sâm giữ chặt ấn vào trong lòng, “Ngủ.” … Sau khi phong ba về dấu hôn nổi lên, <Giải thoát> trở thành phim có doanh thu phòng vé cao nhất, toàn bộ đoàn làm phim đều vui vẻ, duy chỉ có mình đạo diễn Chương là không vui nổi, ông ta nhìn về phía trợ lý của Tần Sâm, vẻ mặt sầu khổ: “Tần tổng thật sự rất tức giận sao?” Trợ lý gật đầu: “? Mặc dù không khủng bố bằng lần ở đoàn làm phim, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu đâu.” Cậu ta nhịn không được vỗ vai đạo diễn Chương, “Đạo diễn Chương, ông cố ý phải không?” Đạo diễn Chương: “…Làm sao có thể?” Mặc dù có một chút cố ý, nhưng loại chuyện này sao ông ta có thể thừa nhận. Trợ lý lại nói: “Tuy rằng doanh thu phòng vé rất cao, nhưng Tần tổng nói, năm nay là năm hạn của ông nên mọi việc không thuận lợi, bộ phim sau vẫn nên đổi một đạo diễn khác, ông nghỉ ngơi mấy tháng trước.” Đạo diễn Chương: “…” Trợ lý đồng tình vỗ vai ông ta một cái: “Vừa đúng lúc có thể mang vợ con ra nước ngoài du lịch, rất tốt.” Đạo diễn Chương: “…” Cửa phòng họp mở ra, Tần Sâm dẫn dầu đi ra, thản nhiên liếc đạo diễn Chương một cái. Đạo diễn Chương cúi đầu cười gượng, ngượng ngùng nói: “Tần tổng, tôi cảm thấy đi du lịch thì quên đi, tôi vẫn tương đối thích quay phim.” Tần Sâm cười khẽ: “Doanh thu phòng vé không tệ, đây là Hoa Thần thưởng cho ông, vé máy bay và khách sạn đều đã giúp ông đặt xong.” nói xong, xoay người đi. Nội tâm đoạ diễn Chương phát điên, ánh mắt ai oán. Trợ lý vỗ cánh tay ông ta một cái, nhỏ giọng nói lời thật lòng: “Đạo diễn Chương, về sau quay phim, nếu có cùng Cảnh tiểu thư ở cùng một đoàn làm phim, vẫn phải vô cùng cẩn thận…” Cảnh Tâm đang quay ở phim trường, đạo diễn vừa hô qua, tiểu Thất liền cầm điện thoại di động chạy tới, “Chị Gia Gia gọi điện.” Cảnh Tâm vội vàng nhận, “Chị Gia Gia, chuyện gì vậy?” Thẩm Gia nói: “Hôm nay là ngày kỷ niệm thành lập công ty, tối nay có một buổi tiệc rượu, ông chủ gọi em cùng tới, đem nay vừ vặn em không phải quay phim, quay xong thì đến đây đi.” Ngoại trừ liên hoan của đoàn làm phim và những trường hợp cần thiết, Cảnh Tâm cũng không quá thích cái thể loại gọi là tiệc rượu thế này, bất quá nếu là tiệc kỷ niệm ngày thành lập công ty, cô vẫn gật đầu nói: “Được rồi.” Buổi chiều quay phim xong, Cảnh Tâm về nhà thay một bộ lễ phục, tỉ mỉ ăn diện một chút. Buổi tối Tần Sâm phải đi xã giao, hai người vưà vặn tách nhau ra. Cảnh Tâm vén váy từ trên xe bảo mẫu đi xuống, Thẩm Gia đã đứng một bên, thấy cô liền đi lên phía trước vài bước, “Chúng ta đi thôi.” cô gật đầu: “Ừ.” Editor: Chương này có ngoại truyện nhỏ về đêm đó của bạn Chu Thân nha
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]