“ Trả lại cho mình!” Trữ Tuyên đại quẫn, đứng dậy muốn đoạt lại quần lót của mình, nhưng Lục Đế lại mạnh mẽ rụt tay lại, đem quần lót giấu ở sau lưng của anh.
“ Tuyên…… cậu chán ghét mình lắm sao?” Anh đột nhiên hỏi, làm cho Trữ Tuyên có chút trở tay không kịp.
“ Cậu nói bậy bạ gì đó! Tớ, nếu tớ chán ghét cậu, sao có khả năng vẫn ở chung với cậu. Mau đưa quần lót trả lại cho tớ đi!” cậu lại phác lên kéo lấy cánh tay anh, nhưng Lục Đế lại lui lại, còn nghiêm túc nhìn.
“ Cậu chán ghét…… những việc mình đã làm với cậu sao?”
“ Cậu nói bậy bạ gì đó! Tớ ……”Trữ Tuyên đang muốn trả lời giống như vừa nãy, đầu bỗng nhiên xoay chuyển, khí huyết nhất thời dâng lên “Cậu vừa nói…… Cái gì!?”
“ Tuyên, mình yêu cậu, cho nên mình đối với cậu sẽ có dục vọng. Mình đã không nghĩ giấu diếm cậu cái gì nữa, chỉ cần ở cạnh cậu, mình sẽ khống chế không được bản thân, cho nên nếu cậu không thể nhận, mình sẽ…… Cố gắng không tới gần cậu.” Như là làm ra quyết định trọng đại, Lục Đế cắn chặt môi gian nan nói.
“ Cậu nói cái gì?!”Trữ Tuyên một phen kéo lấy áo Lục Đế, không thể tin được lời anh vừa nói.
Thật vất vả sau khi trọng sinh, cửu biệt trọng phùng, anh thế nhưng còn muốn rời khỏi cậu?
“ Nếu có thể, mình không muốn rời đi cậu nửa bước.” Lục Đế kéo tay cậu, môi hôn lên lòng bàn tay cậu “Nhưng mình sợ bản thân sẽ làm cậu bị thương, cho nên chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hanh-tinh-nhan/9872/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.