Sau khi tổ chức một buổi biểu diễn 'hoành tráng' không nhạc đệm xong thì giọng của Thi Nhiêu khô khốc như muốn bốc khói, cô nhanh chóng lấy ly nước vừa uống vừa xòe bàn tay ra trước mặt chị gái.
Tạ Dư cũng không phải người keo kiệt gì nên lập tức lấy điện thoại ra chuyển khoản.
Nghe được âm thanh thông báo Thi Nhiêu nhanh chóng buông ly nước ra, nuốt nước trong miệng rồi cầm lấy điện thoại xem nhận được bao nhiêu.
"300 vạn(*)? Được đấy, chị càng lúc càng hào phóng nha."
(*)~11 tỷ
Nếu không phải do hát quá đau họng thì có lẽ cô sẽ hát đến khi Tạ Dư phá sản mất.
"Xem như là tiền mừng khi cô và Khâu Thừa kết hôn đi, đến lúc kết hôn thật đừng tìm chị đòi tiền nữa."
Nói xong câu đó Tạ Dư cầm điện thoại đi lên lầu, Thi Nhiêu nhìn về phía cô làm mặt quỷ.
Nhưng mà có câu : Làm người không thể quá đắc ý.
Cô chỉ vừa vui vẻ được mấy phút đã bị mẹ tra hỏi : "Lúc trước mẹ cho con học violon, học 3 tháng trời cũng không chút tiến bộ, vậy thì học hát lúc nào?"
"....."
Thi Nhiêu cứng nhắc gãi gãi đầu trước ánh mắt của mẹ, chột dạ chuyển ánh mắt sang nơi khác.
"Ca hát thì đâu cần học, nghe nhiều là biết ngay thôi."
"Phải không?"
"Phải mà."
Sợ mẹ tiếp tục 'tấn công' nên cô nhanh chóng cầm điện thoại luồn qua khe giữa sô pha chạy nhanh lên lầu.
Kết quả khi đi ngang phòng Tạ Dư vô tình nghe có tiếng cãi nhau trong phòng, Thi Nhiêu ma xui quỷ khiến đứng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-giam-nho/983703/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.