Vừa lúc vào cuối tuần, trước khi ra khỏi cửa Thi Nhiêu còn nghĩ nếu đến Khâu gia mà gặp phải người ba khốn kiếp kia thì phải làm sao bây giờ.
Sau khi vào Khâu gia thấy một đám người la hét loạn lên thì cô thật muốn cho mình một cái tát.
Đồ miệng quạ đen!
Lúc này ở Khâu gia người đông như ăn Tết, nhưng bầu không khí lại như đi tảo mộ tiết Thanh Minh. Khâu Thừa quét mắt qua hai mẹ con giả dối kia sau đó đi đến trước mặt mẹ mình, cẩn thận đỡ lấy bà do quá tức giận nên sắp ngất đến nơi
"Mẹ, con cùng Thi Nhiêu đến đón mẹ rời đi, cái nơi dơ bẩn này ai muốn ở thì cứ ở!"
Anh xuất hiện đã như một liều thuốc an thần cho bà, chẳng qua có một số thứ không phải nói bỏ là bỏ ngay được.
"Tiểu Thừa...."
"Dì à, không phải chứ, làm người sao có thể nhỏ mọn đến vậy?"
Thi Nhiêu mở miệng liền làm ánh mắt mọi người đổ dồn vào cô, Khâu Thừa im lặng vỗ vỗ tay mẹ mình rồi đưa bà một ánh mắt không gần vội.
"Bất quá cũng chỉ là một căn nhà second-hand(*),một tên đàn ông cũng second-hand và một đám người giúp việc thích ăn cây táo rào cây sung, chỗ này còn có thứ gì khiến dì lưu luyến ư?"
(*)một mặt hàng đã qua sử dụng
"Có người thích nhặt ve chai để sài lại hàng cũ thì dì cứ bố thí cho người ta đi, dù sao cả đời này họ cũng chỉ muốn những thứ second-hand đó, còn chúng ta thì khác nha."
"Nhà mới, xe mới, người giúp việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-giam-nho/983701/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.