Điện thoại vừa run lên thì Đường Tỉ đang trong bầu không khí ngột ngạt như được giải thoát, ra vẻ bình tĩnh nói với đối tượng xem mắt.
"Ngại quá, tôi đi nghe điện thoại một chút."
Trước khi nghe điện thoại tâm tình của anh như người mới được cứu từ vực thẳm lên, sau khi nghe nội dung điện thoại thì anh lại như bị đạp rơi xuống hố lần nữa, máu tươi tuôn trào.
"Cô nói cái gì?"
Khó lắm mới nghe được Đường Tỉ hét lớn, Thẩm Đại sờ sờ mũi rồi lặp lại những lời vừa nói, cuối cùng hỏi một câu.
"Hiện tại nên làm sao bây giờ?"
"......"
Làm sao? Hiện tại tôi chỉ muốn đi giết chết hai người kia thôi!
Người đàn ông tức giận đến muốn nổ phổi khẽ đưa tay lên xoa thái dương, trầm tư một lát rồi nói: "Kế hoạch thế nào thì cứ tiến hành như thế, dù sao người kia cũng không lộ mặt, không ai biết anh ta là ai cả."
Nghe vậy Thẩm Đại cẩn thận hỏi.
"Vậy anh biết anh ta là ai sao?"
Mặt Đường Tỉ tối sầm lại, giận dữ thét: "Những chuyện này liên quan gì đến cô?!"
"Không, không liên quan."
"Vậy cô hỏi cái gì, cô nên làm những gì cần làm của một người đại diện đi, Weibo cứ nên đăng thế nào thì đăng thế ấy, bên phía Thi Nhiêu tôi sẽ xử lý."
"Được, tôi hiểu rồi."
Chờ cúp điện thoại Thẩm Đại mới nhớ ra, hình như Thi Nhiêu yêu đương liên quan rất lớn tới cô, dù sao cô cũng là người đại diện mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-giam-nho/3223355/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.