*Tên chương do Editor đặt
Dọc đường Lý Thuật suy nghĩ rất nhiều, lại như không suy nghĩ gì cả. Trước nay điều làm nàng tự hào nhất chính là cơ trí, bình tĩnh, lạnh nhạt, lãnh đạm, rất ít khi bị cảm xúc quấy nhiễu.
Nhưng lúc này nàng đứng trước cửa Kim Ngọc Các lại chần chừ không biết làm gì.
Phải nói với Thẩm Hiếu như thế nào.
Thẩm Hiếu sẽ phản ứng ra sao.
Chàng sẽ lựa chọn cái gì?
Chính nàng sẽ lựa chọn cái gì?
Không, nàng không có lựa chọn?
Lý Thuật cười khổ một tiếng, phụ hoàng căn bản không cho phép nàng lựa chọn.
Ngoại trừ tác hợp hôn sự này, không có con đường thứ hai có thể đi, nếu không nàng sẽ hoàn toàn thất sủng, thất đệ còn chưa hoàn toàn đứng vững, con đường đến ngai vàng còn xa, nếu bây giờ nàng thất sủng, Thẩm Hiếu thất tín trước mặt phụ hoàng, mọi thứ coi như kết thúc.
Không thể, nàng mất bao công sức mới đi được tới nay, Thẩm Hiếu lại càng không dễ dàng. Vì đã trải qua gian khổ mới có được nên càng không thể đánh mất. Nếu mất đi, bao lâu nay tranh đấu để làm gì?
Cho nên, hai người chỉ có một lựa chọn mà thôi.
Lý Thuật nắm chặt bàn tay, vươn tay muốn gõ cửa, trong nháy mắt nàng hoảng hốt nhớ tới năm nào đó nàng tới chùa Thiên Phúc xin một quẻ nhân duyên.
Là quẻ hạ hạ.
Nàng cho rằng quẻ kia là nói đến Thôi Tiến Chi, kỳ thật ẩn dụ chính là vận mệnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-duong-cong-chua/2995689/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.