Đông Cung.
Thái Tử tâm thần bất an cả buổi sáng.
Thị nữ châm trà, Thái Tử định đưa tách trà lên môi lại run tay làm nước trà sánh ra ướt áo. Thị nữ vội vàng lau cho Thái Tử lại bị hắn nhất thời tức giận ném tách trà vào người.
"Biến!"
Bình Dương vào Hàm Nguyên Điện, Thôi Tiến Chi cũng vào Hàm Nguyên Điện!
Thái Tử trong lòng hoảng hốt.
Bọn họ nói gì với phụ hoàng mà lâu đến vậy? Có phải cáo trạng hay không?!
Thái Tử hận mình đêm đó quá mức xúc động, giận quá mất khôn không thèm bàn bạc với ai đã sai người hạ sát nàng...... Hắn quá lỗ mãng, quá lỗ mãng!
Thái Tử ngồi trên ghế mà cảm thấy một cơn lạnh lẽo lan lên từ bàn chân, cả người phát run. Trước mặt hắn hiện ra đôi mắt sáng quắc của Bình Dương, sắc bén như lưỡi dao, dường như có thể lập tức khoét vào tim hắn một nhát.
Hắn nghẹn không thở nổi!
Lúc này chợt nghe tiếng bước chân di chuyển nhẹ nhàng, như sương như gió thổi tới, chạm vào vai hắn khẽ hỏi: "Điện hạ, ngài sao thế?"
Là Thái Tử Phi Trịnh thị.
"Các ngươi đi xuống cả đi."
Sau khi nàng ta phân phó, đám thị nữ người hầu yên lặng không tiếng động lui ra.
Thái Tử quay đầu nhìn Trịnh thị, không nói gì, nhưng Trịnh thị có thể nhìn ra trong mắt hắn sợ hãi.
Thật sâu trong mắt nàng ta lóe lên tia bất mãn, nhưng bị giấu đi rất nhanh.
Nếu hắn không phải Thái Tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-duong-cong-chua/2995652/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.