Lý Thuật liền im bặt. 
Như có tật giật mình, nàng vội vàng quay đầu nhìn về phía Thôi Tiến Chi. 
Thôi Tiến Chi đang ngồi trên giường nhìn nàng, ánh mắt hàm chứa ý cười. Ống tay phải vén lên cao, Tiết y quan đang băng bó miệng vết thương cho y. 
Lý Thuật hỏi: "Thẩm đại nhân không phải đã thăng chức vào Hộ Bộ rồi sao, tới kênh Vĩnh Thông Cừ làm gì?" 
Mắt nàng nhìn về phía Thôi Tiến Chi, nhưng lại đang hỏi Thẩm Hiếu. 
Thôi Tiến Chi còn đang cười liền lạnh mặt. 
Thẩm Hiếu để ý thấy sườn mặt Lý Thuật hơi hồng, không biết là vì nóng, vẫn là...... xấu hổ. 
Chàng hơi nhướng mày. 
Chàng đã cùng Bình Dương công chúa đánh vài lần giao tế, cũng chưa từng thấy nàng nôn nóng bất an đến vậy. Mới vừa rồi nàng xông vào lán, liên tiếp hỏi mấy câu. So với ngày thường đúng là một trời một vực. 
Nàng vĩnh viễn chỉ mang một bộ mặt lạnh nhạt khôn khéo, đối với người khác không phải châm chọc cũng là miệt thị, như thể thứ đang đập trong lồng ngực kia không phải trái tim, mà là thứ đồ vật nào đó. 
Thì ra nàng cũng có nhiều cảm xúc khác như vậy. 
Nhưng nếu nàng quan tâm tới Thôi Tiến Chi, vì sao ngày trước lại muốn...... hắn làm trai lơ một đêm với mình. 
Thẩm Hiếu nghĩ không ra, chàng đành dời ánh mắt, hành lễ một cách lạnh nhạt: "Vi thần tham kiến công chúa." 
Chàng giải thích: "Thôi thị lang mỗi ngày đều giục Hộ Bộ gửi lương thực qua, vì thế Nhị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-duong-cong-chua/2995581/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.